Tang Mặc tự mình lái xe, anh thành thạo khởi động xe, từ từ lái về phía nhà họ Phương. Triệu Vỹ Kiệt ở phía sau nhìn mà thèm thuồng. Anh ta học lái xe với thầy hướng dẫn hơn một tháng, nhưng đến giờ thầy hướng dẫn vẫn chưa cho anh ta lái, nói rằng vẫn chưa đến lúc.
Anh ta học lái xe tải, chưa bao giờ lái xe jeep. Cha anh ta có một chiếc xe con, là của cơ quan, chỉ khi nào đi họp mới được lái. Hơn nữa cha anh ta rất nghiêm khắc về việc này, tuyệt đối không cho phép người nhà đi xe công, vì vậy anh ta và mẹ chưa bao giờ được đi xe của cơ quan.
Triệu Vỹ Kiệt nhìn Tang Mặc thành thạo đánh lái, không nhịn được hỏi: “Tang Mặc, anh học lái xe từ khi nào vậy?”
Điệu bộ này trông giống như tài xế lão luyện.
“Tôi học từ năm mười tuổi.”
Tang Mặc nhẹ nhàng trả lời. Khi còn nhỏ, anh rất gan dạ, không có việc gì mà anh không dám làm. Lúc đó, anh sống trong một khu tập thể. Mà mỗi đứa bé trai khoảng mười tuổi đều gan dạ. Chúng lợi dụng lúc người lớn không chú ý, lén leo lên xe, sau đó tự học lái xe mà không cần ai dạy.
Đến năm mười lăm tuổi, thậm chí anh đã học lái xe tăng, do các chú bác trong khu tập thể dạy. Họ còn bảo sẽ dạy anh lái máy bay nữa. Nếu như không phải vì gia đình xảy ra chuyện, chắc chắn anh đã có thể lái máy bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT