Phương Đường cố ý để qua một lúc lâu, mới khoa trương nói: “Chị, sao chị lại biến thành như vậy? Mới một năm thôi mà, chị bị bệnh sao?”
Phương Lan tức giận đến mức dùng sức cắn một cái khiến cho trong miệng có mùi máu tươi. Cô ta dám khẳng định là Phương Đường cố ý. Cô ta biến thành như bây giờ, không phải đều là do Phương Đường ban tặng hay sao?
“Chị…… Chị xảy ra chút chuyện. Em Đường, sao em không trở về nhà? Đây là bạn trai của em sao?”
Phương Lan nhanh chóng khôi phục sự bình tĩnh, sau đó nhìn sang Tang Mặc.
“Đó là nhà chị, không phải nhà tôi, tôi đã rời đi từ lâu rồi!”
Phương Đường không muốn lãng phí thời gian nữa. Phương Lan đã như vậy rồi, chỉ cần không tới trêu chọc cô thì cô sẽ không bỏ đá xuống giếng nữa, nhưng cũng sẽ không ra tay hỗ trợ, sau này ai lo phận nấy, không liên quan đến nhau.
“Em Đường, em…… sao em có thể nói như vậy, đã là nhà chị thì cũng là nhà em. Chị biết em còn đang ghi hận chuyện đi nông thôn, là do sức khỏe của chị không tốt nên cha mẹ mới để em đi thay chị. Em Đường, thật sự xin lỗi, nếu em có hận thì hận chị đi, đừng oán hận cha mẹ, bọn họ rất thương em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play