Anh ta có quan hệ rất tốt với một thanh niên họ Vương, người này tên là Vương Kiến Quốc. Cha của anh ta là phó giám đốc nhà máy điện cơ bên cạnh. Nhưng mà giám đốc nhà máy không quản lý mọi chuyện nên tuy rằng cha Vương Kiến Quốc là phó, nhưng quyền lực không khác gì trưởng.
Vương Kiến Quốc treo chức ở trong xưởng, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, cùng lắm chỉ đi báo danh ba ngày, những ngày còn lại thì đều đi ăn chơi ở bên ngoài. Vậy mà một xu tiền lương cũng không thiếu, tiền thưởng phúc lợi cũng không thiếu, đây là chỗ tốt khi có cha là phó giám đốc nhà máy.
Mấy ngày nay Phương Hoa hết sức lấy lòng Vương Kiến Quốc, chính là vì muốn tiến vào xưởng điện cơ làm học việc. Tuy rằng Vương Kiến Quốc là người bảo thủ, còn vô cùng ngạo mạn, nhưng ra tay lại rất hào phóng. Buổi tối thắng tiền thì anh ta sẽ chia cho Phương Hoa năm tệ tám tệ, còn nhiều hơn so với tiền lương khi anh ta làm công việc thời vụ trước kia.
Phương Đường cũng không biết những chuyện xảy ra ở nhà họ Phương, cô và Tang Mặc đăng ký hộ khẩu ở phòng hộ tịch xong thì liền đi đến căn nhà kia của Tang Mặc để dọn dẹp. Tuy rằng về sau không ở bên này, nhưng lâu dài không ở rồi nên cũng vẫn phải dọn dẹp một chút.
Khi nhìn thấy ngôi nhà, Phương Đường có chút khiếp sợ, tuy rằng Tang Mặc nói qua là nhà kiểu Tây, nhưng cô không ngờ là nó lại lớn như vậy, có ba tầng, còn có sân trước sân sau, trong sân còn có giếng nước, sân sau còn trồng cây ăn quả. Chẳng qua hiện tại ở đó mọc đầy cỏ dại, cây ăn quả cũng lung tung rối loạn.
Vị trí địa lý của căn nhà này rất đẹp, trước đây nằm trong Tô Giới của Pháp ư, cũng là khu của người giàu có, hiển nhiên điều kiện gia đình mẹ Tang Mặc rất tốt, nếu không thì cũng không mua nổi biệt thự nơi này.
Trong lòng Phương Đường có chút tự ti, mặc kệ là gia thế hay là năng lực, cô đều kém xa Tang Mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT