Từ sau lần đó, bà Phương cũng không dám cứng rắn với Phương Tử Đông nữa, bà ta sợ ly hôn rồi thì đến chỗ ở chỗ ngồi cũng đều không có. Phương Tử Đông có công việc, cho dù tuổi có hơi lớn một chút, nhưng nếu lại muốn cưới con gái chưa chồng ở nông thôn thì cũng không có vấn đề gì.
Còn bà ta của hiện tại đã hoa tàn ít bướm, còn có thể lấy được ai nữa?
Bà Phương nghĩ kỹ lợi và hại, sau đó đối xử với Phương Tử Đông dịu dàng hơn không ít, nhưng bảo bà ta lấy của hồi môn của Phương Lan ra thì bà ta vẫn là không muốn. Những của hồi môn đó chính là bà ta đã chuẩn bị mười năm, bà ta không cam lòng cho con bé chết tiệt kia.
Phương Tử Đông hừ lạnh một tiếng, nói với vẻ chế nhạo: “Nếu con Lan không muốn gả chồng, thì trước mắt đừng gả, của hồi môn cứ dùng cho con Đường. Ngày mai tôi bảo con Đường về nhà ăn cơm, bà chuẩn bị một chút đồ ăn mà con Đường thích ăn!”
Bà Phương còn muốn tranh thủ một chút cho con gái lớn nhưng Phương Lan chủ động mở miệng, rất hiểu chuyện mà nói: “Mẹ, cha nói rất đúng, những của hồi môn đó hiện tại con không cần, cứ để cho em Đường dùng đi, hiện tại dùng cho em ấy quan trọng hơn.”
Sắc mặt Phương Tử Đông hòa hoãn hơn một chút, tuy rằng thanh danh của con gái lớn hỏng rồi, nhưng đúng thật là nó hiểu chuyện hơn con Đường.
“Ừ, con Lan cứ làm việc ở xưởng giày da cho tốt đi, ngày sau lại nhờ người giới thiệu đối tượng cho con, từ từ rồi cũng được.” Giọng điệu của Phương Tử Đông cũng nhẹ nhàng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play