Nói như vậy thì thanh niên trí thức nam này càng thích hợp hơn Triệu Vỹ Kiệt. Đứa nhỏ Phương Đường này cũng thật là, không nói rõ ràng với ông ta, ông ta lại không phải người không nói lý lẽ. Nếu mà điều kiện tốt hơn Triệu Vỹ Kiệt thì sao ông ta có thể không đồng ý cơ chứ?
Trên mặt Phương Tử Đông tràn đầy tươi cười. Buồn bực mấy ngày nay trở thành hư không, hiện giờ đã gấp không chờ nổi muốn đi tìm Phương Đường.
Không đúng, phải nói một tiếng với vợ mình, buổi tối làm nhiều món ngon hơn, làm đồ ăn mà Phương Đường thích ăn để đón gió tẩy trần cho đứa nhỏ này.
“Tôi đi tìm con Đường, đứa nhỏ này cũng thật là, đã về nhà rồi mà cũng không tới tìm tôi.”
Trong miệng Phương Tử Đông đầy oán trách, nhưng lại tươi cười đầy mặt, bước chân nhẹ nhàng đi như bay. Ông ta muốn đi tìm Phương Đường. Khó trách buổi sáng mắt trái nháy không ngừng, quả nhiên có chuyện vui.
“Phương Đường và bạn trai báo danh xong liền đi rồi.” Có người nói một câu.
“Con bé không nói với ông sao?” Lại có người hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play