“Lần trước viết thư trở về, hình như là đã nhắc đến, tôi quên mất.”
Phương Tử Đông cười khan vài tiếng, không muốn thừa nhận bản thân không biết, trong lòng vẫn còn oán giận. Con bé Phương Đường này chẳng biết chút lễ nghĩa nào cả, chuyện lớn như vậy mà lại không nói với người trong nhà, quá kỳ cục.
Nhưng mà hiện tại con bé này là người yêu của con trai giám đốc nhà máy, về sau nói chuyện với nó phải cẩn thận một chút. Ông ta phải dặn dò vợ ông ta thật kỹ, đừng có giống như trước kia nữa, cần phải đối xử với con bé cho tốt. Hiện tại ông ta đã hiểu, nhà họ Phương muốn phát triển thì chỉ có thể dựa vào Phương Đường, đứa con gái lớn và Tiểu Hoa đều không còn dùng được, không đáng tin cậy.
Những người khác lộ vẻ mỉa mai, chính Phương Đường đã nói rằng không nói với người trong nhà chuyện cô trở về thành phố, Phương Tử Đông này như vịt chết mà cái mỏ vẫn còn cứng.
Có người cố ý nói: “Chắc là quản lý Phương không biết rồi, hộ khẩu của Phương Đường là tách riêng, trưởng phòng còn hỏi con bé có muốn nhập khẩu với gia đình hay không, con bé nói không cần.”
Sắc mặt Phương Tử Đông trở nên vô cùng khó coi, tâm tư khó chịu. Con bé chết tiệt kia đang làm cái quỷ gì vậy?
Tách hộ khẩu ra là muốn làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play