Bạch An Kỳ vui vẻ reo lên, cuối cùng cũng được rời khỏi nơi quỷ quái đó.
Triệu Vỹ Kiệt và Kim Thiên Ba cũng rất phấn khích, nhưng họ kiềm chế hơn Bạch An Kỳ một chút. Hai tay Tang Mặc xách đầy hành lý, Phương Đường chỉ xách vài chiếc túi nhẹ. Giọng nữ ngọt ngào vang lên trong loa, hành khách xếp thành hàng, lần lượt xuống xe.
Sau khi xuống xe, Bạch An Kỳ vội vã chạy ra ngoài. Cô ta chạy được vài bước, liền quay lại và hét lên với Phương Đường: “Ngày mai đi đến nhà máy báo danh nhé!”
Mặc dù trước đây cô ta rất ghét Phương Đường, nhưng mấy tháng nay sống chung cũng xem như ổn. Phương Đường còn thường xuyên tặng cá cho cô ta ăn. Hiện giờ Bạch An Kỳ nhìn Phương Đường cũng có thiện cảm hơn, hơn hẳn Văn Tĩnh và Trương Vệ Hồng.
Phương Đường đáp lại, sau này là đồng nghiệp, ngoài mặt vẫn phải giữ quan hệ tốt. Hơn nữa con người Bạch An Kỳ này cũng không xấu, chỉ thật sự ngốc, chỉ cần không quá thân thiết với cô gái này, sẽ không có vấn đề gì.
Bạch An Kỳ vui vẻ chạy đi. Mẹ cô ta nói đã chuẩn bị sẵn thức ăn ngon để tẩy trần cho cô ta, đều là những món mà cô ta thích. Cô ta đã ở nông thôn chịu khổ một năm, phải bồi bổ cho tốt.
Hành khách chen chúc, Tang Mặc bảo Phương Đường đi trước mình, tránh bị người khác va phải. Thật vất vả mới đến cửa ra, sau khi kiểm tra vé, cả hai hít một hơi thật sâu, nhìn nhau cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT