“Không phải đâu, cha tôi nói sẽ không quan tâm đến tôi nữa, để tôi ở lại nông thôn rèn luyện. Hôm kia tôi nghe ở bưu điện cậu gọi điện về nhà, không phải nói đã lo liệu xong rồi sao? Tôi không nghe nhầm đâu.”
Triệu Vỹ Kiệt cười có chút đắc ý. Anh ta không thích Kim Thiên Ba, bởi vì xuất thân gia đình của Kim Thiên Ba không thua kém gì anh ta. Dáng dấp của Kim Thiên Ba còn anh tuấn, được các cô gái yêu thích hơn, thậm chí người khó ưa như Bạch An Kỳ cũng thường xuyên lôi anh ta và Kim Thiên Ba ra so sánh, dĩ nhiên là anh ta kém hơn Kim Thiên Ba rất rất xa.
Lời nói nguyên văn của Bạch An Kỳ chính là:
“Ngay cả ngón chân của Kim Thiên Ba, anh cũng không bằng.”
Cũng vì vậy, Triệu Vỹ Kiệt hận Kim Thiên Ba đến tận xương tủy. Anh ta tự cho rằng mình mạnh hơn tên mặt trắng này gấp vạn lần. Chỉ là con nhỏ Bạch An Kỳ thối tha đó không có mắt nhìn.
Nụ cười của Kim Thiên Ba trở nên gượng gạo, anh ta nói: “Cậu nghe nhầm rồi, cha mẹ tôi cũng muốn tôi tiếp tục làm việc ở nông thôn.”
Triệu Vỹ Kiệt hừ lạnh một tiếng, còn lườm nguýt, không tin lời nói dối của tên mặt trắng này. Hôm đó anh ta nghe rất rõ ràng, tuyệt đối không thể nhầm lẫn được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT