“Nếu muốn người không biết, trừ khi mình đừng làm. Cha tao đã điều tra xong, người báo cáo chính là mày. Không phải mày còn đố kị ghen ghét với việc tao vào đại học sao. Mày là con khốn đê tiện, cho dù tao không lên được đại học thì cũng cao quý hơn mày, sống tốt hơn mày. Loại khốn như mày thì vĩnh viễn chỉ có thể ở tầng dưới cùng làm con chuột, vĩnh viễn chỉ có thể hâm mộ ghen ghét tao mà thôi!”
“Không phải tôi, cô đừng có ngậm máu phun người!”
Văn Tĩnh có chết cũng không thừa nhận, cô ta đã tố cáo nặc danh, tuyệt đối không tra ra được, Bạch An Kỳ chỉ đang lừa cô ta thôi.
“Không phải mày thì còn có thể là người nào. Văn Tĩnh, mày cho rằng mày không thừa nhận thì chứng tỏ là mày chưa từng làm vậy sao? Nửa tháng trước mày xin nghỉ đi đâu? Có phải đi lên thị trấn gửi thư hay không? Mày là đồ đê tiện, đã xấu, tâm lại càng xấu, tao đánh chết mày!”
Bạch An Kỳ tức giận đến mức phát điên lên rồi. Tuy mẹ cô ta đã nói, cho dù không có Văn Tĩnh tố cáo thì cô ta cũng không lên được đại học, nhưng cô ta vẫn rất tức giận, muốn đánh chết con khốn này.
Những thanh niên trí thức khác đều đến can ngăn, nếu cứ để Bạch An Kỳ đánh tiếp thì có khả năng Văn Tĩnh sẽ không còn mạng.
Tuy rằng bọn họ cũng khinh bỉ hành vi của Văn Tĩnh, nhưng cũng không thể thấy chết mà mặc kệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT