“Trí nhớ của em tốt như vậy, tại sao lại học không tốt?” Trên đường xuống núi, Tang Mặc không hiểu được mà thắc mắc.
“Em cũng không biết, đầu óc mơ hồ giống như hồ nhão. Sau khi đến đây thì không thấy giống hồ nhão nữa, dường như thông minh hơn rất nhiều.”
Phương Đường suy nghĩ về lời nói suông, có chút sợ hãi. Trí nhớ của cô vừa mới tốt hơn. Trước đây ngay cả 26 chữ cái cô cũng phải mất một thời gian rất lâu mới nhớ được.
Tang Mặc cũng hiểu được. Anh cho rằng Phương Đường ở trong nhà thường xuyên bị cha mẹ mắng nên chắc chắn đã nói rất nhiều lời xúc phạm cô. Dù là người thông minh thì cũng cần động viên và cổ vũ. Ngày nào Phương Đường cũng bị mắng thì tất nhiên đầu óc sẽ không thể minh mẫn được.
Sau khi rời xa gia đình thì tài năng thiên phú của Phương Đường mới được bộc lộ ra. Cô cũng được xem như là trong họa có phúc.
“Sau này không cần sống cùng với họ nữa.” Tang Mặc cảm thấy vô cùng đau lòng, cũng không biết được trong ba năm đó, Phương Đường đã chịu đựng bằng cách nào?
Phương Đường khẽ gật đầu: “Dù sau này quay trở về thành phố thì em cũng không trở về nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT