Ông cụ Ngô tức giận mà trừng mắt nhìn ông ấy, ông Phương này cái gì cũng tốt, chính là không có văn hóa, nói chuyện với ông ấy như ông nói gà bà nói vịt, đàn gảy tai trâu.
Ông cụ Phương yên tâm rồi, cười ha hả. Ông ấy chỉ thích ông Ngô nói lời thô tục, cứ nói những lời văn hoa thì ông ấy nghe không quen.
Ông cụ Ngô vui mừng nhìn Phương Đường, giống như đang nhìn một món báu vật có giá trị liên thành. Ông trời đối xử với ông ấy thật là tốt quá, ban cho ông ấy một đứa cháu gái quý báu như vậy, vừa xinh đẹp hiếu thảo lại còn thông minh như vậy nữa. Ông ấy phải dạy dỗ cháu gái thật tốt, để ngày sau cháu gái sẽ vươn xa vạn dặm, khiến cho tất cả mọi người hâm mộ đố kị ghen ghét.
“Cháu Đường, cháu là thiên tài thực sự, ông biết ngôn ngữ của sáu nước, sẽ đều dạy cho cháu. Cháu có trí nhớ và thiên phú ngôn ngữ như vậy, cần phải học ngoại ngữ.” Ông cụ Ngô sắp xếp con đường học tập cho Phương Đường.
Khoa học tự nhiên kém cũng không sao cả, chúng ta học ngoại ngữ, học được mười bảy mười tám loại ngoại ngữ, ngày sau sẽ trở thành phiên dịch giỏi giang nhất.
Phương Đường vui vẻ gật đầu: “Vâng, cháu học với ông.”
Cô cũng muốn trở thành người mà mỗi người đều phải ngước nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT