Ông cụ Phương đắc ý dào dạt, khoe khoang: “Cuối cùng thì ông Ngô ông cũng phải thừa nhận, nhân duyên của tôi tốt hơn ông.”
“Đúng vậy, dù thế nào thì ông cũng là lính châm lửa!” Ông cụ Ngô ra sức gật đầu.
“Hừ, lời này của ông có ý tứ gì? Cho dù ông đây không là lính châm lửa thì nhân duyên cũng tốt hơn ông!”
“Đúng đúng đúng, ông là đứng đầu bảng trong khu nhà của chúng ta.”
“Họ Ngô, ông có thể nói tiếng người hay không? Ông đây lại không phải phụ nữ ở kỹ viện, lại còn đầu bảng cái gì!”
Hai ông cụ cãi nhau hằng ngày, Phương Đường đã quen, vì vậy cô vẫn bình tĩnh ăn cơm, còn cúi đầu hỏi Tang Mặc bên cạnh: “Có phải trên tay anh có ảnh chụp mặc váy hoa không?”
“Muốn nhìn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT