Đương nhiên là đội trưởng Hoàng không tin bọn họ, đám khốn nạn đó đến đây chính là để tìm Phương Đường, nhưng bọn họ đã nói vậy thì ông cũng không thể nói gì được, vì dù sao thì cũng không phải là người của đại đội của ông.
Ông hung hăng trừng mắt nhìn họ, sau đó đi đến trước mặt Phương Đường, nhắc nhở: “Trời tối đừng đi ra ngoài, ban ngày cũng đừng đi đến nơi hoang vắng.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn đội trưởng.”
Phương Đường gật gật đầu, kiếp trước đội trưởng Hoàng cũng nhắc nhờ cô, còn mắng mấy tên khốn nạn đó, nếu không có đội trưởng Hoàng làm cho bọn chúng sợ thì có lẽ lá gan của những tên đó sẽ còn lớn hơn nữa.
Đội trưởng Hoàng nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của cô, còn có khí chất ấy khiến ông thương hại, trong lòng không khỏi tức giận. Trông dáng vẻ xinh đẹp như vậy, chẳng phải cô chỉ là một con cừu non có cái đầu mềm thôi sao, không thu hút sói đến mới là lạ.
Cũng không biết gia đình cô đang nghĩ gì mà lại có thể để cô con gái xinh đẹp của mình đến một vùng nông thôn xa xôi như vậy, trong nhà không có con trai sao?
“Làm việc chăm chỉ, đừng có lười biếng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play