Đáng tiếc, Thương Quan đã quá quen thuộc với ta thường xuyên xuất khẩu cuồng ngôn.
Hắn lạnh mặt nói: “Thuê ngươi hộ tống ta về Vạn Cương Môn, ngươi có bằng lòng không?”
Hắn chỉ vào rương vàng sáng lấp lánh nói: “Đây là tiền thù lao.”
Mượn hoa hiến phật à?
Nghĩ hay lắm! 
Nhưng mà, vì sao Noãn Ngọc Sinh yên lại lấy ngàn vàng ra để tặng nhỉ?
Giao tình từ đâu ra thế?
Có vẻ như nhìn thấy nghi hoặc của ta, hắn nói: “Gia phụ từng mời Noãn Ngọc Sinh Yên gia nhập Vạn Cương Môn, nhưng vì tính hắn thích tự do không thích bị gò bó nên đã từ chối khéo. Tuy không phải là người trong Vạn Cương Môn, nhưng vẫn tương đối tôn sùng cha ta. Vì thế, khi ta bị đưa tới… nam phong quán, hắn phát hiện thấy ngươi ở bên cạnh, nên không có đuổi theo.”
Thì ra là thế, hại ta cõng hắn chạy rõ ra!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play