Mạc Lâm Lang nhìn đến ngây người, Mạc Lưu thị đi từ trong phòng ra, thấy Mạc Lâm Lang ngơ ngác đứng trước chuồng gà, lập tức nổi giận, túm lấy cái chổi bên cạnh đánh lên người Mạc Lâm Lang: "Con bé ti tiện, lại lười biếng! Ăn của tao, dùng của tao, còn dám trộm dùng mánh lời, tao cho mày lười biếng này, lười này!"

Chổi trúc đánh vào người, đánh đến phát đau, Mạc Lâm Lang trốn đi theo bản năng. Nhưng mà không tránh còn đợ, vừa tránh Mạc Lưu thị càng tức, gậy gộc to bằng cổ tay đánh vào người, không hề có ý kiêng dè: "Bảo mày ra cho gà ăn, mày lại lười biếng ở đây. Giống hệt con mẹ ti tiện của mày, vừa tham vừa lười, trời sinh lỗ vốn!"

Lúc trước Mạc Lâm Lang vẫn im lặng không nói, chịu gậy trúc đánh lên người cũng chỉ nhíu mày chịu đựng, nhưng nghe thấy Mạc Lưu thị mắng mẹ nàng, nàng ta lập tức kích động, trở tay đẩy Mạc Lưu thị một cái: "Không cho bà mắng mẹ tôi!"

Mạc Lưu thị không đề phòng, bị Mạc Lâm Lang đập trúng, liên tục lùi về sau vài bước, suýt nữa ngã sấp xuống. Mạc Lưu thị lảo đảo, đứng vững, bà ta nhìn về phía Mạc Lâm Lang, trong mắt là vẻ ác độc: "Con bé ti tiện này được đấy, dám đẩy tao? Tao là mẹ mày, nhiều năm thế ai trong nhà họ Mạc các ngươi mà không sống tạm dựa vào đồ cưới của tao. thế mà mày còn dám đánh trả? Mày là cái đồ vong ân phụ nghĩa, hôm nay đẩy tao, có phải ngày mai sẽ đánh tao phải không? Trời xanh ơi, mệnh ta khổ quá mà, ta cực cực khổ khổ nuôi nhà họ Mạc, vì sao phải nuôi một đứa rác rưởi, vô lương tâm như thế!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play