Vừa mới ngừng chiến, cửa Tây Uyển giờ đã là một đống hỗn độn. Vừa rồi tiếng đánh nhau lớn như thế, nửa Lạc Dương cũng bị đánh thức, tuyệt đối không có người nào nhà họ Bùi còn ngủ được. Giờ phút này, các phòng các viện đều nhìn chằm chằm Tây Uyển, trong chỗ tối, chỗ rẽ, nơi nơi đều là nha hoàn nô bộc đi tìm hiểu tin tức.

Mọi người trong ngoài đều không kìm được lén nhìn Lý Triều Ca, trong ánh mắt vừa kính sợ vừa sợ hãi, nhưng không ai dám tiếng lên, đều yên lặng chăm chú nhìn Lý Triều Ca đi ra ngoài. Không ngờ Lý Triều Ca đi được một nửa, bỗng nhiên dừng lại, còn quay đầu nói chuyện với biểu công tử.

Phải biết rằng, từ khi Lý Triều Ca tiến vào cửa nhà họ Bùi, chưa từng lộ ra vẻ hòa nhã với ai, không ngờ gặp biểu công tử lại chủ động hỏi han. Hai người này, một người quan tâm, một người cảm tạ, người tới ta đi vô cùng khách sáo, lại có ý vị hòa thuận vui vẻ.

Lý Triều Ca nhìn thấy Cố Minh Khác, mặt ngoài cười cười, trong lòng lại vô cùng hoài nghi. Lúc trước nàng không chú ý tới Cố Minh Khác, nếu không phải con chim kia tự dưng rơi xuống, nàng còn không nhận ra người này tới. Cố Minh Khác đến đây lúc nào, chàng đã nhìn bao lâu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play