Sau khi hoàng đế nói xong, trong một khoảnh khắc, Lý Triều Ca cảm thấy hốt hoảng. Nàng từ nơi ngàn dặm xa xôi đuổi tới Lạc Dương, sớm mai phục ở hành cung, chính là bởi những lời này. Hiển nhiên nàng biết mình là Lý Triều Ca, nàng cũng đã tính toán kĩ lưỡng mỗi bước tiếp theo. Nhưng trong kế hoạch lạnh như băng này, lại nghe được tiếng cha gọi tên nàng chân thật như thế, cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Kiếp trước nàng liều mạng cả đời, tranh đoạt cả đời, lại vẫn không thể nghe được tiếng cha gọi nàng, Lý Triều Ca con ta.

Ánh mắt Lý Triều Ca bỗng hiện lên vẻ ghen tuông, chỉ vụt qua trong nháy, nàng ép nước mắt lại, khàn giọng hỏi: "Có phải thật không?"

"Đương nhiên là thật rồi." Hoàng đế mỉm cười nhìn nàng, càng nhìn càng thấy giống. Lý Triều Ca đi lạc khi còn nhỏ, nhưng nhìn ánh mắt, dáng người, môi cằm, giống y như đúc hồi sáu tuổi, chẳng qua lớn lên càng đẹp hơn. Ông và Thiên hậu đều thông văn sử, không thông võ nghệ, không ngờ con gái lớn lại có thiên phú như thế, tập được bản lĩnh cả người. Hoàng đế hỏi: "Mấy năm nay, con sống thế nào? Con ở chỗ nào Kiếm Nam, có bị uất ức không?"

Hoàng đế như muốn lôi kéo Lý Triều Ca tâm sự, nội thị sợ trong rừng rậm nguy hiểm, không thể không nhắc nhở: "Thánh nhân, gấu đen mới bị xử tủ, gần đây không chừng có gấu nữa. Thánh nhân và công chúa xa cách đã lâu nay gặp lại, không bằng về cung từ từ nói."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play