Đêm dần khuya.
Tối nay trời âm u, bầu trời không ánh sáng, rất thích hợp để thăm dò đường đi. Tiêu Tông Kính cùng Đới Vương Sơn đã thay quần áo màu đen, lặng lẽ rời khỏi tiệm cầm đồ, hướng về phía bắc, đến trinh sát đại doanh của Chu Bích.
Ban đêm trong thành Thanh Châu, số lượng lính tuần tra nhiều hơn ban ngày, nhưng cũng khó lòng phát hiện ra hai vị cao thủ đỉnh cao này. Tiêu, Đới hai người lặng lẽ men theo đường, tới gần đại doanh, leo lên một tòa tháp nhỏ bốn tầng, rồi nằm rạp trên nóc tháp, nhìn về phía đại doanh.
Từ đây đến đại doanh còn khoảng cách khá xa, chỉ thấy bên ngoài doanh trại có một vòng bảo vệ rộng chừng vài chục trượng, bên trong và bên ngoài đều có binh lính canh gác. Vòng tiếp theo mới là bản doanh chính của Chu Bích, doanh trại tầng tầng lớp lớp bao quanh đại điện ở giữa. Vòng bảo vệ ngoài cùng trống rỗng, đèn đuốc sáng trưng, đến cả một hạt bụi cũng thấy rõ mồn một.
“Chậc…” Đới Vương Sơn nhếch miệng, liếc nhìn Tiêu Tông Kính. “Doanh trại này ít nhất có năm nghìn quân.”
Tiêu Tông Kính lắc đầu: “Chưa đủ.” Chàng chỉ về hai bên doanh trại, nơi hiện tại chìm trong bóng tối. “Còn có quân đóng ở hai cánh.”
Đới Vương Sơn: “Tiêu đại nhân xuất thân từ quân ngũ, đã từng chỉ huy binh mã, ngài xem trận địa này có kẽ hở nào không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT