Toàn thân Tạ Ngưng đầy vết thương, nàng khó nhọc quay đầu lại, thấy một nhà sư nằm trên mặt đất. Nhà sư này trông chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, mặc một chiếc áo bông rách, đầu tóc bù xù, mặt mày lấm lem, thân hình gầy gò, nhưng dung mạo lại có vài phần thanh tú. Y vốn đeo một cái giỏ tre trên lưng, bị Tạ Ngưng va phải, giỏ rơi ra xa, đồ đạc bên trong văng tung tóe khắp nơi.
Lão Biều nhanh chóng dẫn người đuổi theo, Tạ Ngưng gắng gượng chút sức lực cuối cùng, nhặt một hòn đá bên đường, đập vào đầu mình. Nhà sư chụp lấy cổ tay nàng, nói: “Thí chủ làm gì vậy, đừng tự hại mình.”
Tạ Ngưng cố gắng giằng ra, nhưng không thể thoát, thấy Lão Biều dẫn người càng lúc càng gần, nàng khóc: “Cầu xin ngươi thả ta ra, để ta chết đi!”
Nhà sư nhìn mặt Tạ Ngưng, bỗng nhiên hít một hơi, mắt trợn tròn.
“Á! Thí chủ——”
Có lẽ vì biểu cảm của y quá đỗi kinh ngạc, Tạ Ngưng không khỏi dừng lại, nghe y muốn nói gì.
Nhà sư tiếp tục: “Tiểu tăng thấy thí chủ có căn cơ sâu dày, ngộ tính cực cao, thật là nhân tài hiếm có, chi bằng quy y cửa Phật, sớm ngày lên bờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT