Khương Tiểu Ất nghe mà đầu óc mơ hồ.
Diêu Chiêm Tiên cầm lấy bình rượu, uống cạn chỗ rượu còn lại, thỏa mãn ợ một cái.
Khương Tiểu Ất vội vàng mở thêm một bình, rót đầy chén rượu, sau đó đẩy đến miệng ông ta, khuyến khích: “Nào nào, tiền bối, ngài kể tiếp đi. Dù sao ta cũng sắp chết rồi, ngài kể thêm chút nữa cũng không sao.”
Diêu Chiêm Tiên nghiêng đầu nhìn cô.
Khương Tiểu Ất nhận ra Diêu Chiêm Tiên có tình cảm đồng môn với Lữ Thuận liền mặt dày bắt đầu bịa chuyện.
“Ta và Lữ Viên, Lữ Mộng rất có duyên, thật không giấu giếm, ba chúng ta đã kết nghĩa anh em. Vì Lữ Thuận là cha của họ nên cũng là cha của ta! Ta muốn biết chuyện của cha ta, mong tiền bối thành toàn!”
“Cha của cô…?” Diêu Chiêm Tiên im lặng hồi lâu, dường như đang cân nhắc mối liên hệ này, cuối cùng lẩm bẩm: “Sư đệ của ta, sư đệ nhập môn sau ta, năm đó quê hương đệ ấy bị chiến loạn ảnh hưởng, chạy nạn đến đây, ngất xỉu dưới chân núi Hồng Châu, là Nguyệt sư tỷ đã cứu đệ ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play