Đứng từ xa nhìn về ngôi nhà của mình sau nhiều năm, Kỳ Diệc Ninh có cảm giác như đã trải qua cả một kiếp người. Nhưng ngay sau đó, anh lập tức lấy lại tinh thần, nhận ra rằng tất cả chỉ mới là quá khứ.
Anh đã vượt qua sinh tử để trở về hơn hai mươi năm trước, thời điểm mà Kiều Kiều của anh vẫn còn tồn tại.
Khi nhấn chuông cửa, Kỳ Diệc Ninh hy vọng người mở cửa sẽ là Kiều Kiều của mình. Đáng tiếc thay, khi cánh cửa mở ra, đứng phía sau chỉ là quản gia với khuôn mặt đầy nếp nhăn. Trong lòng anh thoáng chút thất vọng.
"Thiếu gia!" Quản gia có chút xúc động. Đã 5 năm không gặp thiếu gia, lần này không hiểu sao cậu lại trở về đột ngột như vậy.
“Chào ông Vương.” Kỳ Diệc Ninh lễ phép chào người quản gia già, nhưng ánh mắt của anh lại hướng vào trong nhà, tìm kiếm hình bóng mà anh luôn nhớ nhung.
“Ai chà, thiếu gia mau vào nhà, sao còn đứng ngoài này. Tiếc là hôm nay ông bà chủ đi dự tiệc, còn cậu chủ nhỏ thì…” Nghĩ đến điều gì đó, ông Vương ngừng lại, không nói tiếp. Ông không muốn nhắc đến sự địch ý giữa thiếu gia và cậu chủ nhỏ.
"Không sao, là tôi về mà không báo trước. Ông không cần lo cho tôi, tôi sẽ vào nghỉ ngơi một chút." Vừa bước vào phòng khách, ánh mắt Kỳ Diệc Ninh đã bị thu hút bởi những bức ảnh treo trên tường. Đó đều là những tấm ảnh Hứa Ngôn chụp trong 5 năm qua, tất cả đều do Đồng Văn Uẩn ghi lại. Trong mỗi tấm ảnh, Hứa Ngôn đều cười rạng rỡ, khiến lòng anh không khỏi cảm thấy ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play