15
Tôi không thể nghe nổi những lời đó.
Tôi cố gắng đứng dậy khỏi xe lăn, nhưng hành động mạnh mẽ đó lại khiến cơn ho càng dữ dội hơn, khiến tôi vô tình ngã nhào khỏi xe lăn.
Mẹ chưa kịp lau nước mắt, còn tôi thì chưa kịp phản ứng, bà đã nhanh chóng lót người xuống đỡ lấy tôi, chịu toàn bộ sức nặng của tôi lên người, khiến bà thở hổn hển.
“May mà con bị bệnh,” tôi được mẹ đỡ ngồi lại vào xe lăn, cố gắng nuốt nước mắt để làm dịu đi bầu không khí nặng nề, “Nếu không thì mẹ làm sao mà cõng nổi con.”
Đây là lần đầu tiên kể từ khi biết mình mắc bệnh, tôi mới có khao khát được sống mãnh liệt đến vậy.
Ở nơi mẹ không nhìn thấy, tôi tự cấu mạnh vào đùi, hy vọng cơ thể này sẽ không bỏ cuộc, không để tôi trở thành gánh nặng.
Không muốn… trở thành gánh nặng của mẹ…
Nhưng mẹ dường như có thể đọc thấu suy nghĩ của tôi. Bà vội vàng lau đi nước mắt lấm lem trên khuôn mặt, nở một nụ cười gượng gạo và tiếp tục kể lại những câu chuyện cũ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play