31
Khi tôi đẩy xe lăn đưa con gái về nhà, tôi lại gặp Tạ Văn.
Cậu ta vẫn đứng trước cửa nhà tôi, không ngừng nói chuyện với chuông cửa.
Nhưng nhà tôi giờ không còn ai nữa.
Con gái tôi không còn nữa.
Tạ Văn nghe thấy tiếng tôi nức nở, quay lại và nhìn thấy tôi: “Mẹ? Nguyệt Nguyệt đâu, mẹ có thể nói với cô ấy giúp con không, bảo cô ấy đừng giận con nữa.”
Tôi vừa khóc vừa cười: “Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT