[Đừng nghĩ tới việc bỏ mặc nhiệm vụ nữa thưa ký chủ… nếu nhiệm vụ thất bại, ngài sẽ bị chịu phạt đó.] Tiểu hệ thống tri kỉ nhắc nhở Tạ Phong Tư.
Tạ Phong Tư đúng là có ý định không làm nhiệm vụ, tự mình tìm một chỗ thoải mái, ngồi xuống: “À thế à.”
Bộ dạng này của y, rõ ràng là không để lời đe dọa của tiểu hệ thống vào mắt.
[Hình phạt rất đáng sợ đó! Ký chủ đừng xem nhẹ.] Tiểu hệ thống nhấn mạnh tính nghiêm trọng của vấn đề.
“À thế à?”
Trẫm lại sợ các ngươi quá! Để xem đám người các ngươi có thể làm được gì.
[Không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị sét đánh! Còn nữa, không hoàn thành nhiệm vụ sẽ không trở về được đâu… không những không được trở về, còn bị kéo lại nữa đó.]
“À thế à.”
Mặc kệ tiểu hệ thống có nói như thế nào, Tạ Phong Tư đều không để vào mắt. Y bỏ mặc hệ thống vẫn không ngừng vừa khuyên vừa đe y để y chịu đi làm nhiệm vụ… tự mình tìm hiểu tình thế xung quanh một chút.
Tạ Phong Tư hiện tại đang ở trong một căn phòng nhỏ, ẩm thấp, ngoài một cái giường nhỏ và một cái tủ gỗ mục nát ra thì trong phòng không còn có gì nữa cả.
Sau khi đánh giá qua một lát, Tạ Phong Tư liền đưa ra kết luận đây chính là nơi ở mà sau khi nguyên chủ trở thành thiên thần sa ngã ở.
Thiên thần sau khi sa ngã, mặc dù bình thường nhìn không khác gì thiên thần chính quy, nhưng khi thiên thần sa ngã sử dụng sức mạnh hoặc biến trở lại hình dáng thiên thần thì giữa họ mới có sự khác biệt.
Ẩn quảng cáo
Cánh của thiên thần sa ngã là màu xám, không phải trắng thuần như thiên thần, nhưng cũng không đen đặc như ác quỷ.
Thiên thần sa ngã vẫn có thể sử dụng sức mạnh của thiên thần, tuy nhiên bên trong luôn ẩn bản ngã của ác quỷ… sức mạnh của thiên thần sa ngã nếu đi vào bên trong con người, không những không giúp con người có thêm động lực để vượt qua khó khăn mà còn khiến người đó dễ dàng thất bại và tuyệt vọng hơn.
Đương nhiên, nếu người nhận sức mạnh của thiên thần sa ngã có tinh thần kiên định, có thể vượt qua bản ngã, thì người đó sẽ không khác gì khi nhận được chúc phúc của thiên thần.
Nói cách khác, sức mạnh của thiên thần sa ngã chỉ là tác dụng phụ nhiều hơn sức mạnh của thiên thần chính quy mà thôi.
Có điều, rất ít người có thể chống lại được tác dụng phụ trong sức mạnh của thiên thần sa ngã, vì thế mà thiên thần sa ngã bị rất nhiều người chán ghét. Thiên thần sa ngã bị coi khinh không khác gì ác quỷ.
Tạ Phong Tư ngồi ở trong phòng trầm mặc vài phút, ngay sau y đó liền đứng dậy, nhấc chân đạp đổ cánh cửa đã muốn hỏng trước mặt, một tay đút túi quần, một tay buông thõng, hiên ngang rời khỏi khu ổ chuột.
Ác quỷ bị con người và thiên thần coi như tội phạm mà bài trừ. Đơn giản bởi vì ác quỷ không giúp được con người như thiên thần, mặt khác, tính tình của ác quỷ quỷ dị, luôn muốn trêu chọc con người để tìm kiếm năng lượng sợ hãi. Ác quỷ chỉ muốn tìm kiếm thức ăn của để tồn tại, nó vốn không làm gì sai… có chăng, chỉ là do tạo hóa trêu người.
Đâu phải ác quỷ không muốn có một bộ dạng sạch sẽ như thiên thần. Đâu phải ác quỷ không muốn giúp đỡ loài người. Bọn họ tự mình kiếm ăn để tồn tại cũng là sai sao?
Nơi tập trung nhiều ác quỷ nhất, chính là các khu ổ chuột. Nơi nào có càng nhiều người nghèo sinh sống thì lại càng nhiều ác quỷ. Không phải ác quỷ không có điều kiện để chuyển đi nơi khác mà là vì nơi này luôn có năng lượng của sự sợ hãi đó chính là món ăn mà ác quỷ yêu thích nhất. Thiên thần sa ngã cũng có thể ăn thứ này để tồn tại.
Thức ăn của thiên thần chính quy, không gì khác chính là năng lượng tích cực của con người. Bởi vậy, thiên thần mới muốn cộng tác với con người để giúp họ đạt được ý nguyện, từ đó, thiên thần có thể hấp thu được năng lượng tích cực của người.
Tạ Phong Tư không thèm để tâm đến cái gì gọi là năng lượng sợ hãi. Y là một người sống theo tiêu chí hưởng thụ vì thế y cũng chẳng ủy khuất mình phải ở cái nơi hôi hám bẩn thỉu này làm gì.
Sau khi Tạ Phong Tư làm quen với cơ thể mới, y không nói một lời, nhấc chân rời khỏi khu ổ chuột.
Ẩn quảng cáo
[Đúng rồi đó, 200 mét nữa rẽ phải nha ký chủ.] Hệ thống nhìn thấy hướng đi của Tạ Phong Tư, tâm tình cực kì vui vẻ, ngoi lên chỉ đường.
“Cái gì?” Tạ Phong Tư nheo mắt, đồng thời dừng lại.
[200 mét nữa rẽ phải là sẽ đến nhà của mục tiêu nhiệm vụ ó.]
“À thế à.” Tạ Phong Tư nhếch mép, không thèm để tâm đến hệ thống nói mà tiếp tục nhấc chân đi thẳng.
Đứng trước ngã tư vắng người qua lại, Tạ Phong Tư không do dự mà xoay người rẽ trái.
Hệ thống Nai nhịn không được mà nhảy ra nhắc nhở [Ế ế ế, kí chủ, ngài rẽ nhầm đường rồi.]
“Không nhầm.” Tạ Phong Tư đáp lại chắc nịch.
[Nhầm rồi mà, nhầm rồi mà, nhà của mục tiêu nhiệm vụ ở bên kia đường mới phải.] Tiểu hệ thống gấp gáp giải thích.
Tạ Phong Tư bày ra biểu cảm ung dung, trời sập cũng không sợ: “Ai nói ta muốn tới nhà của mục tiêu nhiệm vụ?”
[…] Tên kí chủ này không muốn làm nhiệm vụ thật đấy à?
Hệ thống Nai không tin vào mắt mình. Nó không ngờ lần làm nhiệm vụ đầu tiên của nó lại gặp phải thể loại ký chủ tùy hứng như thế này đó.