Bằng khả năng ăn nói khéo léo, cô đã thuyết phục được Trương Huệ. “Nhưng mà... mình đi bằng gì?”
Hoa Dạng đã tính trước: “Nhà bác cả có xe đạp mà. Cô cháu gái ngoan bị cảm nắng, chẳng lẽ họ không cho mượn xe?”
Cậu thiếu niên đứng bên ngoài: …
Hoa Chí Hồng nghe thấy động tĩnh nên bước lại xem, không ngờ lại nghe được những lời này. Tâm trạng anh khó tả, vừa buồn cười vừa bất lực.
Anh nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào: “Tiểu Dạng bị cảm nắng à?”
“Không phải...” Trương Huệ giật mình vì bị bắt quả tang, theo phản xạ lắc đầu.
Hoa Dạng lập tức đặt tay lên ngực, làm bộ yếu ớt, khẽ lắc người ngắt lời mẹ: “Đúng vậy, em đau đầu, tức ngực, buồn nôn, mắt mờ, hình như sắp không chịu nổi nữa rồi. Anh cả, cho em mượn xe đạp đi.”
Sắp không chịu nổi nữa? Hoa Chí Hồng không nhịn được, khóe miệng co giật. Anh không ngờ cô em họ trầm lặng lại... quái chiêu đến thế. “Chờ đấy.”
Nói xong, anh xoay người bước đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT