Hoa Quốc Khánh nhìn con gái thở hổn hển, trong lòng vừa đau vừa tức: “Con đừng không hiểu chuyện như thế...”
Lại là câu nói ấy. Hoa Dạng đã quá chán ngán, cô òa khóc lớn: “Hu hu, bố lại mắng con! Bố còn muốn đánh con nữa! Thôi, để con chết đi cho rồi!”
Hoa Quốc Khánh không biết phải nói gì, vừa tức giận vừa bối rối, khuôn mặt đỏ bừng mà chẳng thể thốt ra được một lời nào.
Trương Huệ bực tức đẩy chồng mình ra, trừng mắt lườm ông: “Đến lúc này mà anh còn mắng con? Con đã chịu bao nhiêu ấm ức rồi! Anh ở lại mà làm việc đi, tôi sẽ đưa Tiểu Dạng đến bệnh viện.”
Hoa Quốc Khánh nhìn vợ và con gái rời đi, lòng trĩu nặng suy nghĩ: Có phải mình thực sự đã quá tệ bạc?
Trương Huệ vừa đỡ con gái, vừa bước nhanh về nhà, lòng nóng như lửa đốt: “Tiểu Dạng, con đừng sợ, không sao đâu, con sẽ khỏe lại thôi...”
Khi về đến nhà, cô gái yếu ớt, sắp ngất lúc nãy bỗng đứng thẳng dậy, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ: “Mẹ ơi, con không sao. Mẹ nhìn xem con đã làm gì này?”
Trương Huệ sững người, đầu óc trống rỗng, ngơ ngác nhìn theo tay con gái chỉ. Trước mắt bà là những chậu lớn đầy mì đã được luộc chín.
Bà thốt lên trong ngỡ ngàng: “Sao mà nhiều thế này? Nhà mình ba người đâu ăn hết chừng này.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT