Vào ngày mùng năm tháng năm ở Thịnh Kinh có cuộc thi đua thuyền rồng dưới cầu Lạc Nguyệt, thường được dân chúng gọi là ‘Buổi trưa uống một ngụm nước đun sôi, tốt hơn là ba năm uống thuốc bổ.”
A Thành nhấc thùng gỗ ra ngoài, đợi đến trưa sẽ ra giếng lấy nước pha trà. Ngân Tranh đang ngồi trong tiệm gói bánh táo, Đỗ Trường Khanh tựa vào trường ỷ, uể oải lên tiếng nhắc nhở Lục Đồng đang ngồi trước bàn quầy thuốc: “Lục đại phu, một tháng rồi chúng ta chưa có khoản thu.”
Lục Đồng im lặng.
“Tiêm Tiêm” thủy chung không người hỏi tới.
Năm lượng bạc đối với dân chúng bình thường mà nói là một cái giá có phần quá đắt. Hơn nữa, bản thân trà thuốc không chữa được những căn bệnh cứng đầu như nghẹt mũi, nên luôn khiến người ta nảy sinh nghi ngờ.
Mà đối với những khách hàng thân quen như Hồ viên ngoại thì lại không hề có hứng thú với loại trà thuốc thiên về làm đẹp này, nên dù có muốn chiếu cố công việc làm ăn cũng không cách nào làm được, y quán vì thế mà nhất thời trở nên quạnh quẽ.
Sự kiên nhẫn của Đỗ Trường Khanh có hạn, trong lòng khó tránh khỏi sốt ruột khi trông thấy mỗi ngày tiền chỉ có ra mà không có vào. Thế nhưng Lục Đồng còn cứng đầu hơn hắn, Đỗ Trường Khanh chỉ dám phàn nàn vài câu, thực tế chỉ đành bó tay hết cách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT