Rất nhanh, Lê Tinh đã được quản gia Lư hộ tống đến gặp Diệp Lan đang ngồi hóng mát trong vườn.
"Vân Dul Con cuối cùng cũng về rồi, lại đây để mẹ xem nào——I"
Lê Tinh cười cười, đi tới nắm tay Diệp Lan, ngồi xuống bên cạnh bà.
Nói cũng lạ, từ sau tiệc tối, tinh thần của Diệp Lan thực sự tốt hơn rất nhiều, không còn ôm búp bê dỗ ngủ hàng ngày, mốc thời gian cũng đồng bộ với hiện tại, ngoài việc vẫn nhất quyết coi Lê Tinh là Sở Vân Du thì mọi thứ khác dường như đã trở lại bình thường.
Diệp Lan đưa tay vén sợi tóc mai bên má Lê Tinh ra sau tai, ánh mắt tràn đầy tình cảm: "Tốt lắm, khí sắc còn tốt hơn cả lần trước mẹ gặp con, xem ra con thực sự đã ăn uống đàng hoàng, cứ tiếp tục duy trì như vậy!"
"Con sẽ cố gắng."
Vạn Cổ Trường Thanh Quyết của Lê Tỉnh lại tiến bộ, khí sắc sao có thể không tốt được. Chỉ là sau này nhu cầu về thịt sẽ giảm đi rất nhiều, đến khi Đoán Tạng Cảnh đại viên mãn, cô sẽ không còn cần ăn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play