"Theo quy cũ, thời hạn dài nhất, ba năm!" Nguyễn Diệp nói xong, đưa cho Kỳ Minh một chiếc túi trữ vật cỡ trung. Kỳ Minh dùng thần thức quét qua, đã tính toán được số lượng linh thạch bên trong, không sai một phân.
Kỳ Minh vay tay, mười mấy thợ khắc phù văn cao cấp bước lên, khắc phù văn dịch chuyển lên người Nguyễn Diệp và những đệ tử khác của Bách Dược môn. Hai phút sau, những phù văn có hoa văn phức tạp liền tỏa ra ánh sáng huỳnh quang, ẩn vào trước n.g.ự.c của mọi người Bách Dược môn.
Mọi người Bách Dược môn chắp tay chào Kỳ Minh và các thợ khắc phù văn, bước ra khỏi cửa khẩu, biến mất không thấy đâu.
Nhóm tiếp theo nhập cảnh là Huyền Linh tông, người đứng đầu là một lão già tóc bạc phơ nhưng mặt mũi trẻ trung, uy áp trên người không hề yếu hơn Kỳ Minh.
Vạn Hạc ném một chiếc nhãn trữ vật vào lòng Kỳ Minh, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Huyền Linh tông, thời hạn ba năm." "Xin lỗi, phí lưu trú của ngài chỉ đủ ở lại một năm."
"Hừi Tiểu bối, ta là Thái thượng trưởng lão của Huyền Linh tông, Vạn Hạc, muốn ngồi trên giá c.h.é.m người, cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó không!"
Khí tức trên người Vạn Hạc tăng vọt, đám đông lập tức trở nên hỗn loạn, không ít tu sĩ đứng sau ông ta đều bị áp chế đến mức khí tức hỗn loạn, vội vàng vận chuyển chu thiên để điều tức mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Kỳ Minh vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, không hề bị uy áp của Vạn Hạc ảnh hưởng, ngón tay vẽ vài nét trên không trung, một phù văn trông có vẻ đơn giản xuất hiện trên không trung, sau đó nhanh chóng tiêu tán, luồng uy áp ngột ngạt kia cũng giống như phù văn, không còn cảm nhận được chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play