Sắc mặt Sở Du âm trâm đến mức có thể nhỏ ra nước, còn Sở Vân Dat lại cup mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên không dễ nhận ra.
Sở Du: "Sau này Sở gia sẽ phái người chuyên môn đưa lễ vật đến cho cô Lê. Sở mỗ còn phải tiếp khách, xin phép không tiếp. Vân Dật, chăm sóc mẹ con cẩn thận."
Sở Du phất tay áo bỏ đi, ánh mắt Diệp Lan vẫn luôn dán chặt vào Lê Tinh, không thèm nhìn chồng lấy một cái. Trước khi tiệc kết thúc, Lê Tinh vẫn luôn ở bên cạnh Diệp Lan, Diệp Thanh Đình, Thôi Thiên Tiếu và Kỳ Minh cũng đến chào hỏi Diệp Lan. Mãi đến khi Diệp Lan thấy rõ ràng đã mệt, mới theo yêu cầu của Sở Vân Dật về nghỉ ngơi. Diệp Lan trước khi đi còn không quên nắm tay Lê Tinh, dặn cô phải ăn nhiều cơm, nghỉ học thì về thăm bà, khiến Diệp Thanh Đình nghi ngờ rằng cô ruột mình sắp hồi phục lý trí.
Rời khỏi Sở gia, trở về ký túc xá mà Thiên Nhất viện chuẩn bị cho họ, Lê Tinh quả nhiên nhận được hai kiện hàng, một kiện là phần thưởng của Quân đoàn số một, kiện còn lại là quà của Sở gia - năm viên năng lượng thạch trung cấp và một nút không gian đựng đầy bánh ngọt tinh xảo, do người hầu của Sở gia đích thân mang đến.
Người hầu nói với cô, năng lượng thạch là lễ vật đền bù của Sở Du, còn bánh ngọt là phu nhân và thiếu gia Sở gia đặc biệt dặn dò chuẩn bị cho cô.
Bánh ngọt còn hơi ấm của lò nướng, chắc chắn là Diệp Lan đã yêu cầu thợ làm bánh làm gấp, so ra năm viên năng lượng thạch mà Sở Du tặng trông càng có vẻ qua loa.
Lê Tinh nhếch mép, Sở Du đúng là không coi cô, một người nhà quê không có bối cảnh và địa vị, ra gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT