Theo Lê Tinh thấy, Sở Du ấn đường hẹp, hai hàng lông mày ram, tướng mạo không phải là người quân tử chính trực. Cộng thêm sự đồng cảm trong lòng cô dành cho Diệp Lan, cô càng thấy Sở Du thừa nước đục thả câu, cướp đoạt tình yêu của người khác thật đáng ghét. Lúc này nghe Diệp Lan thẳng thắn đối đầu với Sở Du, Lê Tinh cảm thấy rất sảng khoái.
Diệp Lan từ khi phát điên, mười mấy năm nay chưa từng nói với Sở Du quá năm câu, hôm nay lại có thể nhìn ông ta nói chuyện, còn một hơi nói nhiều như vậy, tuy không dễ nghe nhưng lại mạch lạc, logic rõ ràng, khiến Sở Du trong lòng vô cùng phức tạp, vừa mừng vừa sợ.
"Lan nhi! Em, em khỏe rồi sao?"
Diệp Lan cười lạnh: "Nếu tôi khỏe rồi, anh có thất vọng không?"
Mặc dù khách khứa đã bình tĩnh lại sau sự ngạc nhiên khi Diệp Lan xuất hiện, phòng tiệc cũng đã sớm trở lại náo nhiệt nhưng Sở Du chỉ cần dùng ngón chân suy nghĩ cũng có thể đoán được không ít người vẫn đang âm thầm chú ý đến cuộc đối thoại của họ, hàng chục luồng tinh thần lực ẩn hiện đang thăm dò về phía này.
Sở Du trong lòng nghiến răng nghiến lợi nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ hòa ái ôn nhu, dù sao thì hình tượng người chồng yêu thương vợ của ông ta không thể sụp đổ.
"Lan nhi, em nói gì vậy, anh thà dùng mạng mình để đổi lấy việc em bình phục như xưa, em khỏe rồi anh mừng còn không kịp, sao có thể thất vọng được?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT