Sau khi hai người chậm rãi rời khỏi phòng ăn, Đằng Dĩnh Chi xuống dưới sân muốn đi dạo một chút vừa tản bộ vừa tiện thể trêu chọc mèo để tiêu hóa. Bên ngoài trời đã tối từ lâu, ánh trăng sáng soi, sao thì thưa thớt, cả khu vườn yên tĩnh đến mức ngay cả mèo cũng không biết đã đi đâu.
Khi bụng không còn khó chịu nữa, Đằng Dĩnh Chi kéo một cái ghế đến ngồi bên cửa sổ, nhìn lên ánh trăng rực rỡ mà trong lòng bất giác dấy lên chút mông lung về con đường phía trước.
Con mèo Tiểu Hổ nhanh nhẹn nhảy lên đùi cậu nằm xuống, Đằng Dĩnh Chi vô thức vỗ nhẹ lên mông nó rồi ngẩng đầu lên nhìn trăng mà đăm chiêu.
Chẳng bao lâu, Đằng Tùng thay bộ áo ngủ trên tay cầm một ly trà thanh đạm đi tới và đưa cho cậu.
Đằng Dĩnh Chi tỉnh lại, cậu nhận lấy trà và cảm ơn, rồi không nhịn được khẽ hỏi: "Anh ơi, anh còn giận không?"
Trong lòng cậu không yên. Bất kỳ thay đổi nhỏ nào của Đằng Tùng cũng dễ dàng khiến cảm xúc của cậudao động, điều cậu sợ nhất là bị anh trai chán ghét.
Thực ra lúc ăn tối, cậu cũng nhận ra anh trai vẫn còn thiên vị mình, nếu không thì đã không chủ động ăn giúp nửa bát cơm còn lại. Nhưng cậu vẫn muốn xác nhận thêm một lần để an tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT