Đằng Dĩnh Chi như một chú thỏ bị thợ săn túm lấy không còn đường chạy thoát, đáng thương ngước nhìn người đối diện nhưng không nhận được chút thương hại nào.
Ánh mắt của Đằng Tùng lạnh lùng như một vực thẳm sâu hun hút, anh lại nói một lần nữa: "Nhả ra."
Thật sự là đến trái cây cũng không cho ăn sao? 
Đằng Dĩnh Chi đói chết đi được, ấm ức chết đi được.
Cậu không dám chống đối lại Đằng Tùng, nhất là khi anh trai đang nghiêm túc và nghiêm khắc như thế này, cậu lại càng không dám qua mặt anh để ăn trái cherry trong miệng.
Đằng Dĩnh Chi cảm giác rằng nếu cậu thực sự cứ ăn, chỉ cần cắn một miếng thôi, anh trai sẽ ngay lập tức bóp mở hàm cậu ra rồi dùng ngón tay lấy quả cherry ra khỏi miệng cậu.
Đôi môi mỏng đỏ tươi khẽ động đậy vì sợ sự uy nghi của anh trai, nhưng trong tình cảnh bụng đói cồn cào, Đằng Dĩnh Chi chỉ có thể dùng đầu lưỡi lấp lánh nước đưa quả cherry ra ngoài, trơ mắt để nó lăn vào lòng bàn tay của Đằng Tùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play