Tối ngày hôm sau. Cô nhận được điện thoại của Bạch Thanh, bên kia đang dở khóc dở cười nói.
“Nó quỳ một buổi tối ở cửa phòng của tôi, đứa con trai này của tôi trước nay chưa từng kính trọng tôi vậy đâu, vậy mà lại làm vì sổ hộ khẩu để kết hôn với cô? Có phải cô tẩy não nó rồi hay không?”
“Ngài Bạch, không thể nói chuyện nhục mạ người khác như vậy, con trai của ngài thích tôi, tôi cũng không nhi điều khiển được.”
“Nhưng cô nói xem người làm ba như tôi phải làm sao bây giờ? Nếu bỏ qua, tôi để đứa con trai bệnh tâm thần tiếp quản sự nghiệp của tôi, chẳng phải sẽ khiến người đời chê cười hay sao.”
Lật Thế vuốt ve Thu Thu nằm trên đùi cô, cái đuôi lông lá nâng lên để mặc cho cô sờ, nó thì hưởng thụ híp mắt, cô nhẹ giọng cười.
“Ngài Bạch, hình như ngài không cần hỏi tôi vấn đề này đâu, thật ra trong lòng ngài đã có đáp án rồi mà, đúng chứ? Nếu ngài thật sự muốn đưa anh ấy đến bệnh viện tâm thần thì sẽ không gọi cho tôi lần này.”
“Cô chỉ là một đứa nhóc 20 tuổi mà còn rất bình tĩnh, đã trưởng thành hơn nhiều rồi đó, đúng vậy, tôi sẽ thành toàn cho nó, hy vọng cô đừng hối hận.”
Sau khi buông điện thoại xuống, Lật Thế bế Thu Thu lên, nhìn vào đôi mắt màu lam long lanh như sao trời của cô, thân mật hôn lên.
“Con sắp có thêm một ba ba nữa, vui không?”
Bạch Giang Xuyên mang về hai chiếc nhẫn kim cương, một chiếc là ngọc lục bảo to bằng ngón tay đại, chiếc còn lại là nhẫn kim cương chưa kịp bóc tem.
Có vẻ cả hai đều có giá trị rất xa xỉ, Lật Thế biết chiếc nhẫn kim cương lục giác này, chắc chắn là vật gia truyền của nhà hắn, hướng ánh sáng khiến cho chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp hơn gấp trăm lần.
Hắn thấy vẻ yêu thích trong mắt cô, hạ đầu gối quỳ xuống trước mặt cô, cầm lấy nhẫn kim cương, nâng tay phải của cô lên, chậm rãi đeo vào ngón giữa, nhiệt độ lạnh lẽo khiến ngón tay vô thức cuộn tròn.
“Đây là nhẫn kim cương của mẹ tôi, nó rất hợp với em, tôi cảm thấy em sẽ thích, nhìn em thế này thì có vẻ tôi đoán đúng rồi.”
Cô mang nhẫn lên, để trước mắt thưởng thức, ngón tay mảnh khảnh vô cùng hợp với nó.
“Bạch Giang Xuyên, anh cầu hôn ở trong phòng ngủ đó, đúng là đơn giản.”
Trên mặt hắn hiện ra vẻ hổ thẹn: “Lần đầu tiên tôi cầu hôn, không biết nên làm sao hết, tôi cũng ông già Bạch Thanh kia nhưng ông ta không chịu nói cho tôi biết, nếu em cảm thấy như vậy không được cầu hôn thì em nói tôi biết em muốn thế nào? Tôi có thể làm được hết!”
“Hừ.” Lật Thế nhún vai: “Tôi cũng mới được cầu hôn lần đầu tiên, không biết đâu, thôi được rồi, tôi cũng không cần mấy nghi thức rườm rà đó đâu.”
Hắn như tự trách, quỳ ở đó chậm chạp không chịu đứng lên, ánh mắt đầy mất mát, dưới hàng mi dày che giấu cảm xúc áy náy.
Lật Thế ôm cổ hắn, kề sát vào mặt hắn rồi hỏi.
“Bạch Giang Xuyên, anh muốn làm tình không?”
Hắn khựng lại một chút, nghe cô nói tiếp: “Làm tình xong chúng ta đi lãnh chứng.”
Đôi mắt tràn ngập mất mát dần dần tỏa sáng, cảm xúc hoàn toàn trái ngược khi nãy, Lật Thế hôn môi yeutruyen.net hắn, đầu lưỡi chủ động vươn tới càn quét khoang miệng hắn, Bạch Giang Xuyên ôm eo cô, nhanh chóng đẩy ngã lên giường, cuồng nhiệt hôn cô lưu luyến không rời, còn gấp rút cởi quần áo.
Nước bọt chảy càng nhiều, chảy xuống không ít từ khoé miệng, không kìm lòng được mà kéo áo ngủ cô, nắm lấy bầu ngực mềm mại, hắn thô lỗ thở dốc, điên cuồng chất vấn.
“Thật sự nguyện ý sao? Thật sự muốn kết hôn cùng tôi sao?”
“Bây giờ hỏi vậy có phải quá muộn rồi hay không? Vậy nếu tôi nói chỉ đùa với anh thì sao?”
“Không được!” Hắn dùng sức cắn môi cô, xém chút nữa đã chảy máu: “Em không được chơi tôi, chơi tôi cũng phải kết hôn với tôi, đời này của em đã là của tôi rồi!”
Lật Thế hít hà một hơi, quần ngủ và quần lót bị kéo xuống, hai chân bị hắn tách ra, ngón tay trêu đùa âm đế, hắn hôn cô điên dại, nói đúng hơn thì không phải hôn mà là gặm cắn, hết liếm rồi cắn như một chú chó.
Trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm: “Ưm em là của tôi, tôi mặc kệ, em chính là của tôi, kết hôn với tôi, cầu xin em hãy kết hôn với tôi!”
Hắn quá sốt ruột, ở dưới còn chưa chảy nhiều nước đã lấy gậy thịt cắm vào trong cô, Lật Thế đau đến nỗi cuộn tròn ngón chân, giữ lấy bờ vai của hắn rồi kêu đau.
“Khốn kiếp, anh không biết anh lớn cỡ nào sao! Nhẹ một đi đi, đau quá, chậm, chậm một chút.”
“Xin lỗi Lật Thế, tôi sẽ chậm một chút, tôi sẽ chậm một chút, em nhịn một chút đi.”
Làm tình xong là có thể kết hôn, trong đầu hắn chỉ toàn là thứ này, nhanh lên, phải làm tình với cô thật nhanh.
Lật Thế ôm cổ ghì hắn xuống, chóp mũi của hai người dán vào nhau, cô nghiêm túc nhìn hắn: “Không phải bảo anh làm tình xong sẽ kết hôn, mà là khiến tôi thoải mái, khiến tôi lên đỉnh.”
Hắn không ngừng gật đầu, ngoan giống như một chú chó trung thành.
“Bạch Giang Xuyên, anh có yêu tôi không?”
“Yêu, rất yêu, yêu đến chết, em bảo tôi đi tìm chết vì em cũng không có vấn đề gì!”
Cô buồn cười, nằm ở trên giường để hắn tự làm, nhẹ nhàng cắm vào lại rút ra, bên trong chảy càng nhiều nước, hông của hắn càng di chuyển nhanh hơn, cắm quy đầu vào thúc lên nhụy hoa nhạy cảm của cô, âm đạo chật hẹp, gậy thịt bị rút ra còn khiến lớp thịt âm đạo màu hồng bị lật ra.
“A… nhanh, nhanh quá!”