Đầu đau như búa bổ.

An Tiểu Hi từ từ tỉnh lại, chưa kịp mở mắt đã nghe thấy những âm thanh kỳ lạ vang lên. Có tiếng khóc thảm thiết của phụ nữ, có cả những lời nói tục tĩu của đàn ông, trong đầu cô đầy những dấu chấm hỏi.

Cô nhớ mình vì cố cứu một cậu bé, bị xe tông bay xa mấy chục mét, thân xác tan nát. Sau đó, có một thứ tự xưng là hệ thống nói rằng, vì cô đã làm điều tốt, nên sẽ ban cho cô một thân phận mới.

Điều quan trọng nhất là với thân phận này, cô vừa có gia đình lại còn có tiền tiêu không hết, trở thành một tiểu thư con nhà giàu chính hiệu.

An Tiểu Hi cuối cùng cũng mong chờ được đến những ngày tốt đẹp, cô đã háo hức bảo hệ thống đưa cô đến đó ngay.

Nhưng… bây giờ là tình huống gì đây?

Cô chậm rãi mở mắt, trước mắt hiện ra một cảnh tượng hạn chế độ tuổi! Hơn nữa không chỉ là một, mà cả trần nhà toàn là những cảnh đó!

Số lượng đếm không xuể, nữ chính vẫn là một người, nhưng trong mỗi cảnh thì nam chính lại khác nhau!

What the hell???

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Cô định ngồi dậy nhưng phát hiện toàn thân mình trần truồng, tay chân đều bị xích lại. Hơn nữa, cô còn cảm nhận rõ ràng cơ thể mình đang rất yếu ớt, khiến cô hoàn toàn choáng váng.

Chết tiệt! Có phải hệ thống đưa cô đến sai chỗ rồi không?

Cô muốn khiếu nại! Cô muốn đánh giá một sao!

Cái hệ thống chó c.h.ế.t này, không chơi ác vậy chứ!

Đột nhiên, một màn hình ở góc phòng sáng lên, vẫn là cảnh tượng tương tự nhưng người đàn ông trong đó thì khác.

Cánh cửa bị ai đó mở ra. An Tiểu Hi muốn xem là ai nhưng đến cả sức ngẩng đầu cô cũng không có.

"Tỉnh rồi à, An đại tiểu thư."

Một thanh âm lạnh lùng vang lên, trong giọng nói đều là điệu cười trên sự đau khổ của người khác.

Người đàn ông tiến đến gần.

An Tiểu Hi nhìn rõ khuôn mặt của đối phương. Rất đẹp trai, có thể nói là cực kỳ đẹp. So với những người cô từng thấy trên mạng xã hội còn đẹp hơn cả trăm nghìn lần. Nhưng ánh mắt anh ta lại cực kỳ băng giá, nhìn cô như nhìn một kẻ đã chết.

An Tiểu Hi muốn mở miệng nói chuyện nhưng phát hiện ngay cả việc phát ra âm thanh cũng khó khăn.

Người đàn ông từ từ cúi xuống, trên môi nở một nụ cười đầy khát máu: "Cô xem, tôi đã tìm đủ cho cô một trăm gã đàn ông. Cô chẳng phải đã từng nói muốn cùng tôi quay một trăm video sao? Tôi là người đầu tiên, để thỏa mãn cô, tôi đã hao tâm tổn huyết tìm ra nhiều người đàn ông hợp khẩu vị để phục vụ cô đấy, cô mau nhìn xem?"

Đầu óc An Tiểu Hi mơ hồ, cô nhìn lên màn hình, trong đó toàn những gã đàn ông xấu xí đến kinh khủng...

"Hài lòng không?"

Người đàn ông mở miệng, lấy ra một con d.a.o nhỏ rồi cẩn thận lau chùi bằng khăn giấy.

"Ban đầu, tôi định tìm thêm cho cô một người đàn ông nữa, nhưng bác sĩ nói cơ thể cô không chịu nổi, sẽ c.h.ế.t ngay trên giường, như vậy sao mà được chứ. Thế nên, tôi đành phải đến đây."

Anh ta đặt con d.a.o lên cổ An Tiểu Hi: "Tôi đến để lấy mạng của cô."

Nói xong, đối phương không chút do dự mà cắt một đường.

Máu phun ra, b.ắ.n lên mặt người đàn ông, khiến anh ta trông vừa quyến rũ vừa khát máu. Anh nở một nụ cười đầy mãn nguyện.

An Tiểu Hi cảm nhận được cổ mình lạnh buốt, đôi mắt mở to nhìn người đàn ông trước mặt.

Chết tiệt!

Vừa đến đã chết!

Cô muốn khiếu nại! Khiếu nại! Khiếu nại a a a!!!

——

An Tiểu Hi từ từ mở mắt, đập vào mắt đầu tiên là tấm ga giường màu trắng, cơ thể cũng không có cảm giác khó chịu nào. Cô khẽ thở phào nhẹ nhõm.

“May quá, chỉ là một giấc mơ mà thôi…” An Tiểu Hi tùy tiện liếc nhìn một cái, cô chợt nhận ra có một người đàn ông đang nằm trên giường của mình.

“Á————” Cô hoảng hốt lăn khỏi giường, cả người nặng nề rơi xuống đất, cú ngã đau điếng. Cơn đau nhói truyền qua cơ thể nhắc nhở cô rằng mọi thứ không phải là ảo giác.

Bỗng nhiên, một loạt ký ức không thuộc về cô tràn vào trong đầu.

Thì ra cô đã bị đưa vào một cuốn tiểu thuyết. Trong đó, cô là vật cản lớn nhất trên con đường trưởng thành của nam chính.

Vì yêu sinh hận, do không được đáp lại, cô đã chuyển sang trả thù và cưỡng ép anh ta. Khiến nam chính mắc vấn đề tâm lý, sinh ra cảm giác chán ghét phụ nữ. Mãi đến khi gặp được nữ chính, anh mới dần hồi phục.

Cho nên... cô chỉ là một nhân vật pháo hôi thôi sao?

Chết tiệt!!!

An Tiểu Hi chỉ muốn ngửa mặt lên trời gào thét. Cuộc sống hạnh phúc mà cô hằng mong đâu? Làm tiểu thư con nhà giàu đâu? Cuộc sống ăn rồi chờ c.h.ế.t đâu?



Cô vô vọng bò dậy, nhưng khi nhìn thấy người đang nằm trên giường, đôi chân cô mềm nhũn, cả người quỳ sụp xuống, hai tay đặt lên đùi.

Cô hoảng loạn cúi đầu: “Đại ca, em sai rồi!”

Một nhân vật pháo hôi đúng chuẩn là phải biết nhận sai ngay từ đầu.

“Hừ!” Người trên giường khẽ cười lạnh: “An đại tiểu thư cũng biết mình sai sao?”

Giọng nói ấy giống y hệt lúc anh ta g.i.ế.c cô.

An Tiểu Hi run rẩy đứng dậy, quan sát bố cục của căn phòng.

Chàng trai bị xích bằng dây xích sắt trên giường, quần áo vẫn còn nguyên. Cạnh giường còn có một chiếc máy quay đã được bật sẵn. May quá! Cô vẫn chưa làm gì dại dột.

An Tiểu Hi nhanh như chớp lao đến, giật lấy máy quay, đập mạnh nó xuống đất: “Khốn kiếp!”

Chiếc máy quay vỡ tan tành, cô tìm được thẻ nhớ, ngay lập tức cắn nát nó trước mặt nam chính.

Sau đó, cô cười lấy lòng: “Đại ca, thế này ổn chưa ạ?”

Bùi Linh (líng) có chút hoang mang. Cô ta sao lại đột nhiên thay đổi thái độ như vậy? Hay là cô đã nghĩ ra cách nào khác để làm nhục anh?

Nhưng ngoài điều này ra, những thứ khác đối với anh không thành vấn đề.

Anh mở miệng nói: “Thả tôi ra.”

Tôi không dám đâu! Tôi sợ anh sẽ g.i.ế.c tôi mất! An Tiểu Hi hét lên trong lòng. Dù gì cô cũng đã bị anh g.i.ế.c một lần rồi!

“Anh phải hứa với tôi là sẽ không giận tôi nữa, như vậy tôi mới thả anh ra.” An Tiểu Hi cẩn thận thăm dò, cô không muốn vừa nhận được vé hồi sinh đã bị tiêu diệt lần nữa.

“An đại tiểu thư trời không sợ, đất không sợ, vậy mà lại sợ tôi sao?” Bùi Linh cười khẩy.

Nếu không phải vì cuộc thử thách của gia đình buộc anh phải đến huyện nhỏ La Thành này sinh sống và học tập, còn yêu cầu anh cấm sử dụng võ thuật học từ gia đình, thì anh sao lại gặp phải người phụ nữ độc ác này chứ? Còn không thể làm gì được cô ta.

Để chứng tỏ bản thân, anh chưa bao giờ xin gia đình một đồng nào, từ khi lên cấp ba đến bây giờ đều phải dựa vào nổ lực bản thân, tự mình kiếm sống.

Bởi vì anh đã đảm bảo với hiệu trưởng là bản thân sẽ giữ vững thành tích cao, luôn đạt điểm tuyệt đối, nhờ vậy anh mới được miễn học phí, chỉ cần lo liệu chuyện ăn ở. Nhưng không may, anh lại bị cô tiểu thư nhà giàu trong cái huyện nhỏ này để mắt đến.

Yêu không được thì quyết định phá hủy, cô ta đối xử với anh cực kỳ khắc nghiệt. Hôm nay cô ta bắt anh đến đây, nói rằng muốn cướp đi lần đầu của anh.

Nhưng vừa định ra tay thì cô ta đột nhiên ngất xỉu, tỉnh lại thì đã thành ra thế này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play