Không giống với không khí ấm áp của nhà anh cả, tình hình nhà anh hai có thể nói là căng thẳng như dây đàn.
"Từ nay về sau tiền trong nhà tôi quản, đồ đạc và lương thực trong nhà mỗi ngày ăn uống thế nào đều phải rõ ràng. Nếu để tôi phát hiện thiếu một chút, Lâm Tam Muội, hoặc là tôi đánh chết cô, hoặc là ly hôn, không có lựa chọn nào khác, cô nhớ kỹ cho tôi."
Lâm Tam Muội tức giận bật khóc: "Cố Cảnh Tây, ý anh là gì? Chẳng phải là anh không tin tưởng tôi sao?"
"Nếu cô có chút tự biết thân biết phận thì đã không hỏi ra câu này." Anh hai Cố lạnh lùng nói.
"Trước đây anh không phải như vậy! Có phải anh chê tôi không sinh được con trai nên mới đối xử với tôi như vậy không?" Lâm Tam Muội nhìn Cố Cảnh Tây với ánh mắt oán trách, uất ức, như đang nhìn một kẻ phụ tình.
"Cô nghĩ nhiều rồi. Cô không biết bản thân mình là loại người gì sao? Chút tâm cơ ấy của cô bị mẹ cô xoay như chong chóng còn không biết gì. Thôi được rồi, đừng dài dòng nữa, cô nói gì cũng vô dụng. Quyết định vậy đi, tốt nhất cô nên nhớ kỹ lời tôi nói, không tin thì cứ thử xem." Cố Cảnh Tây nói xong liền đi nấu cơm.
"Đúng rồi, tối nay cô và Đại Hoa không có cơm ăn."
Lần này không chỉ Lâm Tam Muội khóc mà Đại Hoa cũng òa khóc theo.
Cố Lan ngồi trong nhà chính nửa ngày, phát hiện không có ai nấu cơm. Lúc này, Chu Tuế Tuế cũng định đưa các con về. Còn Cố Lan, ai quản họ chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT