Không chỉ ăn xong còn ngại không đủ, Triệu Vũ nhìn Cố mẫu hỏi: "Bà ngoại nghèo kiết xác, cháu còn muốn ăn, còn có đồ ăn ngon hay không?"
Cố mẫu cả giận nói: "Đồ không có giáo dục, cút sang một bên."
"Quả nhiên nông thôn vừa bẩn vừa nghèo, con không muốn tới đây đâu, mẹ, con muốn về nhà, con không muốn ở đầy nữa." Triệu Vũ trực tiếp nằm trên mặt đất lăn lộn.
Đám nhỏ Đại Oa đều đang chơi cùng Thạch Đầu Tiểu Nha ở nhà chính, còn có Nhị Hoa, mấy đứa nhỏ ở chung một chỗ, nếu không Chu Tuế Tuế đều sợ Đại Oa sẽ bị học thói xấu.
Hôm nay, Chu Tuế Tuế xem như được mở mang tầm mắt, hóa ra trẻ con hư hỏng lại như vậy.
Triệu Mẫn cũng ở bên cạnh, tuy còn nhỏ nhưng lại ngẩng mặt nhìn người khác với thái độ khinh thường.
"Con về rốt cuộc có chuyện gì? Có việc gì thì nói." Cố phụ lên tiếng.
Cố Lan nghe vậy đặt mông ngồi xuống giường, cười nói với Cố phụ: "Cha, cha xem con cũng lậu không về nhà rồi, con và Kiến Quốc ở trong thành cũng không dễ dàng, lương thực mỗi tháng đều được phát theo định lượng, hai đứa nhỏ càng lúc càng lớn, căn bản không đủ ăn, con sống trong thành không dễ chịu chút nào."
Nói xong giả vờ lau nước mắt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play