Rời khỏi bữa tiệc ồn ào, bên ngoài trời bắt đầu rơi tuyết dày, tầm nhìn bị hạn chế, mặt đất ướt trơn trượt, xe chạy rất chậm trên đường.
Minh Xán ngồi trong xe, buồn chán nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng cô thấy trong một con hẻm tối, một nhóm côn đồ đang đánh đập một người không còn sức phản kháng.
"Dừng xe." Minh Xán chỉ tay ra ngoài cửa sổ: "Chú Trần, hình như bên kia có người đang đánh nhau?"
Chú Trần là vệ sĩ của Minh Xán, lúc này ngồi ở ghế phụ, quay đầu lại nói: "Tiểu thư, sếp Minh dặn cô về nhà sớm, trời lạnh thế này, đừng lo chuyện của người khác."
Những năm đó, Minh Xán có mối quan hệ tệ nhất với ba, ông ấy bảo cô về nhà sớm, cô lại càng không muốn, thế là cô thản nhiên nói "Chú không lo thì cháu lo" rồi cô mở cửa xe bước xuống.
Cô là một cô gái tay không tấc sắt, tất nhiên không thể lao vào can ngăn, nhớ ra trong cốp xe có một đống pháo hoa mua ven đường, Minh Xán chạy ra lấy một ít, đứng ở đầu ngõ bình tĩnh đốt từng cây pháo, ném vào con hẻm tối om.
Ánh sáng rực rỡ và tiếng nổ vang dội quả nhiên làm bọn côn đồ hoảng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT