Minh Xán anh minh thần võ cả đời, chưa từng chịu kiểu thất bại thế này, bị một cái tủ đầu giường chế ngự.
Cô gượng gạo muốn chuồn đi, nhưng hoảng loạn bỏ chạy không phải phong cách của cô, thế là cô bất cần ngồi bệt ra sàn, trơ mắt nhìn thân hình cao lớn của Trì Tiêu gỡ cái tủ đầu giường xuống sửa, trông có vẻ sắp xong, cô cũng định trợn mắt với anh rồi, nhưng không ngờ tự dưng anh bỏ cái tủ xuống, còn trưng ra biểu cảm bất lực vô năng nói muốn chẻ cái tủ đầu giường này ra.
Minh Xán sững người, vô thức bị ghẹo cho vui vẻ.
Cô mím chặt bờ môi, hàng mi khẽ cong, giờ mới phát hiện khoảng cách của họ gần như vậy, Trì Tiêu nửa quỳ bên cạnh cô, gương mặt đó anh tuấn trời ban thật sự, đôi mắt màu hổ phách rũ xuống, cô gần như có thể đếm rõ từng sợi lông mi của anh.
Một mùi hương bạc hà thoang thoảng phả tới, không biết là nước hoa hay là dầu xông tủ quần áo, tóm lại là tỏa ra từ người anh, thơm lừng một cách vô cớ.
Đôi môi hồng của Minh Xán khẽ há ra thở nhẹ ra một hơi, cô nhìn sang chỗ khác, không chút khí thế nói: "Vậy anh mau chẻ đi."
Trì Tiêu: "Ừm, đợi anh tìm cái búa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT