Từ nhỏ cha mẹ ta đều đã qua đời, tổ mẫu của ta nói rằng việc ta có thể lớn lên hoàn toàn nhờ vào phúc đức của cha ta khi còn sống.
Cha ta khi sống đã hết lòng vì triều đình, nhưng sau khi chết, mọi người cũng đều lạnh nhạt. Năm đó ta mới bảy tuổi, đại bá và tam thúc chia nhau gia sản của Nhị phòng chúng ta. Ta có thể sống sót, chỉ là vì đại bá sợ nếu ta chết thì khó lòng giải thích với triều đình.
Nhưng sống sót cũng không hơn cái chết là bao.
Trong phủ không ai quan tâm đến việc ta ăn mặc ra sao. Thức ăn của ta không bằng đám hạ nhân, y phục không bằng người nông phu làm ruộng.
Cuối cùng, ta cũng lớn lên trong cảnh thiếu thốn ấy.
Hoặc cũng không phải hoàn toàn không có gì, ta vẫn còn một vị hôn thê. Mối nhân duyên này do cha ta khi còn sống đã định ra. Khi còn bé, cha thường nói với ta:
“Đại trượng phu, chỉ cần sống vô thẹn với trời đất, phải nhớ rằng trách nhiệm là điều quan trọng nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play