Sau khi ngồi một lúc, thư ký Vương xin phép ra về. Trước khi đi, anh ta quan sát Kiều Trúc, thấy cô có sắc mặt hồng hào, không có gì bất thường, liền nói: “Tiểu Kiều, anh lớn hơn em một chút, em gọi anh một tiếng anh cũng được. Anh biết hoàn cảnh của em, một cô gái sống ở thành phố không dễ dàng, sau này nếu em gặp khó khăn, hoặc muốn tìm người tâm sự, có thể gọi điện cho anh bất cứ lúc nào. Chị dâu em cũng rất nhớ em, có thời gian đến nhà anh chơi nhé.”
Kiều Trúc lặng lẽ thu lại nụ cười gượng gạo trên mặt, cô gật đầu, nhìn theo thư ký Vương rời đi.
Sau khi đóng cửa, Kiều Trúc dựa vào cửa, cảm giác như có một vết thương dài trong lòng, mọi cảm xúc muốn trào ra khỏi lồng ngực, cô cố kìm nén, đầy ấm ức, rất muốn trút bầu tâm sự.
Kiều Trúc gọi điện cho thư ký Vương với đôi mắt mờ lệ, nói:
“Anh Vương... có một chuyện em muốn hỏi ý kiến anh... khi nào anh rảnh.”
Thư ký Vương đang ngồi trong xe, nói: “Bây giờ cũng được, anh đang ở dưới nhà em.”
Họ tìm một quán cà phê gần khu nhà trọ của Kiều Trúc, thư ký Vương gọi cho cô một ly sữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT