Sau khi chúc mừng Từ Nam Tang, giám đốc Vương lại chủ động đề nghị mời Kiều Trúc một ly, đều là nhờ thư ký Kiều kịp thời mang con dấu đến sân bay, mới có thể hoàn thành hợp đồng.
Kiều Trúc vội vàng đứng dậy, cầm một cốc nước nói: “Giám đốc Vương, anh quá khách sáo rồi, đây là việc trong phận sự của tôi, không cần cảm ơn.”
Giám đốc Vương nói: “Phải cảm ơn, nhất định phải cảm ơn.”
Kiều Trúc hào phóng nói: “Nếu anh muốn cảm ơn, vậy tôi xin nhận. Vì lý do sức khỏe, tôi không thể uống rượu, xin phép dùng trà thay rượu để cụng ly với anh, sau này có cơ hội sẽ uống với anh một trận thật ra trò.”
Vì đã ăn được một lúc, không khí trên bàn ăn cũng trở nên sôi nổi, không còn gò bó như lúc đầu, giám đốc Vương nghe Kiều Trúc nói vậy, nào dám ép cô uống rượu, vội vàng nói “Không vấn đề”, việc cụng ly với Kiều Trúc cũng kết thúc.
Bữa tiệc đến giữa chừng, có giám đốc Vương dẫn đầu, mọi người lần lượt rời khỏi bàn để cụng ly với đồng nghiệp và lãnh đạo, nói chuyện phiếm, vẽ ra những viễn cảnh tươi đẹp, Từ Nam Tang là người được mời rượu nhiều nhất, thường thì chưa nói chuyện xong với người này, người khác đã cầm ly rượu đứng chờ bên cạnh.
Kiều Trúc ngửi thấy mùi rượu trong phòng ngày càng nồng nặc, có chút khó chịu xoa bụng, Dao Dao đi tới cụng ly với cô, cô liền nói nhỏ: “Chín giờ rưỡi rồi, chị phải đi rồi.”
Trong phòng hơi ồn ào, Dao Dao không nghe rõ cô nói gì, liền hỏi một câu: “Chị Kiều, chị muốn đi rồi à?” Giọng cô ấy hơi lớn, thu hút sự chú ý của những người ngồi gần đó.
Có người vội vàng nói: “Thư ký Kiều, chúng tôi còn chưa mời rượu chị, sao chị lại muốn đi rồi?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT