Ôn Dữu thường xuyên bị Trần Tễ làm cho nghẹn lời. Cô rất tò mò không biết anh làm thế nào để chuyển chủ đề một cách tự nhiên như vậy. Rõ ràng là giây trước anh còn khiến cô cảm thấy anh đang né tránh cô, giây sau đã rủ cô đi chơi. Anh không sợ bị từ chối lần nữa sao?
Hay là Trần Tễ có tố chất tâm lý mạnh mẽ, không sợ bị từ chối.
Ôn Dữu suy nghĩ lung tung, tin nhắn của Trần Tễ lại đến, là một dấu chấm hỏi.
Ôn Dữu kéo lại dòng suy nghĩ, dùng lý do từ chối Tống Ngôn Tĩnh để trả lời anh: [Chiều nay tôi đã hẹn bạn cùng phòng đi dạo phố rồi.]
Trần Tễ: [Ồ.]
Khi nhìn vào từ này, tai Ôn Dữu bỗng vang lên giọng điệu của Trần Tễ khi nói từ này, dài dòng lười biếng, rất đáng ghét.
Cô dừng lại một lúc, chuẩn bị trả lời anh một chữ [Ừm], Trần Tễ đã gửi trước: [Được rồi, vậy thì chiều mai.]
Dường như biết cô sẽ một lần nữa từ chối, Trần Tễ nhắc nhở cô: [Đừng quên lời hứa của chúng ta.]
Ôn Dữu nhịn một chút, không nhịn được đáp lại anh: [Cậu biết không, im lặng đôi khi cũng biểu thị với ngầm thừa nhận, cũng biểu thị cho từ chối?]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT