Rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên Ôn Dữu bị sững sờ trước những lời nói kinh người của Trần Tễ, nhưng mỗi lần nghe xong, cô vẫn không thể không ngớ người ra một lúc mới có thể lấy lại tinh thần: “Cậu…”
Cô nhìn người đang giả vờ đáng thương ở gần trước mắt, bỗng dưng im lặng: “Trần Tễ, tôi nghĩ cậu không nên học ngành máy tính.”
Trần Tễ nhướng mày: “Vậy cậu nghĩ tôi nên học cái gì?”
“Học diễn xuất.” Ôn Dữu nói với vẻ mặt không biểu cảm: “Tôi cảm thấy nếu cậu học diễn xuất thì giờ này cậu đã đoạt giải rồi.”
Nghe vậy, Trần Tễ cũng không tức giận, anh khẽ cười hỏi cô: “Muốn xem tôi diễn xuất à?”
Ôn Dữu im lặng, dời mắt khỏi đôi lông mày thanh tú của anh, buột miệng nói: “Ừm.”
“Vậy thì hơi tiếc.” Trần Tễ nói: “Trường chúng ta không có ngành biểu diễn.”
Tâm trí Ôn Dữu hiện lên một loạt dấu chấm lửng, cô há miệng: “Nếu có thì sao, cậu không thực sự muốn học đâu chứ?”
Trần Tễ nhìn xuống cô, nửa thật nửa đùa: “Nếu bạn gái muốn xem thì tôi cũng không ngại thử.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT