Cây cối trong rừng nhỏ um tùm rậm rạp, đến mùa đông, vẫn có một số cây xanh kiên cường, không rụng lá rào rào.
Trần Tễ và Ôn Dữu đứng dưới gốc cây long não xanh um tùm, tán cây rộng, cành lá xum xuê, che khuất tầm nhìn từ bên ngoài.
Hai người đứng gần nhau, gần đến mức Ôn Dữu có thể ngửi thấy rõ mùi hương trên người anh, sạch sẽ, thanh mát, thoang thoảng mùi gỗ.
Nói ra suy nghĩ chợt nảy, Ôn Dữu không giống như thường ngày lùi xa Trần Tễ. Trần Tễ cũng vậy, anh giữ nguyên tư thế cao thấp, cúi mắt nhìn cô.
Ánh mắt hai người giao nhau.
Hồi lâu sau, khi Ôn Dữu không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng của anh, má như tê dại, muốn dời ánh mắt đi, Trần Tễ lùi lại một bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai người, cười rất nhẹ: “Ôn Dữu.”
Yết hầu anh khẽ rung, giọng nói trầm thấp, êm tai như tiếng va chạm giữa ngọc và sứ.
Ôn Dữu nín thở: “Gì cơ?”
Trần Tễ nhướng mày, giọng điệu hờ hững: “Cậu thích cách gọi này à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play