Lạc Thiên Duệ suýt nữa không kiềm chế được mà bật cười, hóa ra câu hỏi nhiều như vậy chỉ để xem có nên tặng sính lễ và có nên thăm người thân vào ngày lễ ngày tết hay không? Hắn tự nhủ mình có thể nhìn thấu nhiều người, nhưng giờ đây lại không hiểu được Dương Thụ rốt cuộc là người như thế nào. Làm gì có ai gặp mặt, ngay cả trong cơn hôn mê, mà chỉ trong một ngày đã nói muốn hắn lấy thân báo đáp chứ?
“tôi không biết quá khứ của ngươi, cái này chờ về sau muốn nói thì lại nói. Dù sao ngươi chỉ cần hiểu rõ một điều, từ hôm nay trở đi ngươi chính là người của tôi . tôi không thích có người gạt tôi , ngươi có thể không nói nhưng không được nói dối. Nếu ngươi phản bội tôi , tôi sẽ làm ngươi chết một cách thật thảm khốc, đừng để ta tức giận, biết không?”
Nhìn Dương Thụ với gương mặt trắng nõn đáng yêu mà lại phát ra lời uy hiếp, tâm trạng của Lạc Thiên Duệ cũng tốt hơn nhiều, khóe môi hắn hơi nhếch lên. “Vậy còn ngươi? Có thể nào gặp được một người đẹp hơn tôi mà phản bội tôi không?”
Dương Thụ chớp mắt nhìn hắn, “Sẽ không đâu.”
Lạc Thiên Duệ nhìn thẳng vào mắt hắn, hai người đối diện một hồi lâu, một giọng nói thì thầm bỗng nhiên làm đứt quãng khoảnh khắc đó.
Dương Thụ chế nhạo nhìn bụng Lạc Thiên Duệ, người sau không có biểu cảm gì, da mặt so với lúc trước dày hơn chút.
“Được rồi, để ta cho ngươi ăn.” Dương Thụ bưng chén cháo lên, múc một muỗng thử độ ấm, thấy không quá nóng thì đưa qua, “Há miệng nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT