Trong thời đại này, ngay cả trứng gà được phát miễn phí ven đường cũng phải có đánh dấu. Tâm Dữ Thủ, tổ chức từ thiện giúp đỡ học tập, cũng có danh sách đánh dấu riêng.
Thẩm Kha nghĩ thầm, không khách khí nói, “Tổ chức từ thiện lưu trữ hồ sơ ở đâu? Tôi không chỉ muốn xem danh sách đã đánh dấu ngày đó, mà còn muốn xem hồ sơ của những người được tài trợ và người tài trợ.”
“Cần nhờ giám đốc Trương phối hợp, vì đây liên quan đến một vụ án giết người quan trọng.”
Cô đứng dậy, đi về phía cửa sổ nhìn ra ngoài.
Căn phòng khách có một cửa sổ lớn sát đất, kính được lau chùi sạch sẽ tới mức gần như trong suốt, đứng ở đây có thể nhìn thấy một biển hoa hướng dương cách đó không xa, cảnh tượng giống như bức tranh sơn dầu từ thế kỷ trước.
Trương Mai chú ý tới ánh mắt của nàng, thốt lên, “Thật sự rất đẹp đúng không! Tổng giám đốc Bạch của chúng tôi chính là nhờ vào cánh đồng hoa này, làm cho cả khách sạn trở nên sống động, rất nhiều cô gái trẻ đều cố ý đến đây chụp ảnh, họ đều nói nó giống như tác phẩm của danh họa.”
Thẩm Kha gật đầu, “Ừm, giống như bức ‘Người nhặt lúa’**.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play