Đương nhiên Tống Nhu nói chuyện vẫn rất thảo mai, sẽ không giới thiệu thẳng thắn thân phận địa vị của hai ông bà, chỉ nói “Mặc dù công tác ở chính ủy bề bộn nhiều việc, nhưng vẫn rất nhớ” cái gì đó. Kiểu quanh co lòng vòng này khiến Kiều Trân Trân nghe cũng cảm thấy mệt mỏi thay cô ta.
Đừng thấy Tống Nhu ngoài mặt ngữ khí ôn hòa, kì thực là dáng vẻ vênh váo tự đắc. Cô ta còn nghĩ anh Cẩn còn không thèm nói những chuyện này với người phụ nữ này thì chắc hẳn tình cảm của họ cũng không được tốt lắm, ly hôn hẳn là chuyện rất đơn giản.
Chỉ có điều, sau khi Kiều Trân Trân nghe xong cũng không có phản ứng gì lớn khiến Tống Nhu có chút xấu hổ. Điều đó khiến cho cô ta giống như một tên hề trong gánh xiếc, nhất là ánh mắt coi thường của Kiều Trân Trân khiến cho tính tình ẩn nhẫn tốt nhiều năm của cô ta thiếu chút nữa bị phá hủy.
Đang lúc Tống Nhu không biết nên phản ứng thế nào, Tống Cẩn đã trở lại.
Tống Cẩn vừa vào cửa đã nhìn thấy hai người Tống Nhu đứng trong sân. Đôi lông mày đẹp mắt nhíu lại, cũng không hỏi nguyên do mà trực tiếp hạ lệnh đuổi khách: “Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, đừng tới quấy rầy tôi và người nhà của tôi. Mời các người lập tức rời đi!”
“Anh Cẩn... “ Tống Nhu không ngờ Tống Cẩn lại vô tình như vậy, quan trọng nhất là ở trước mặt Kiều Trân Trân lại không nể mặt cô ta như vậy. Đôi mắt đẹp lập tức chứa đầy nước mắt, vẻ mặt ấm ức và dáng vẻ thương tâm muốn chết.
Không thể không nói dáng vẻ tiểu mỹ nhân này khiến người ta cảm mến, nếu Kiều Trân Trân chỉ là một người ngoài không quan trọng thì cô phải giơ ngón tay cái lên cho Tống Nhu. Biểu cảm hoán đổi tự nhiên liền mạch như thế, không ai có thể nhận giải tiểu kim nhân Oscar ngoài cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT