Bọn tôi không hề biết cô đã kết hôn với anh Tống Cẩn. Cho dù bây giờ biết, chúng tôi cũng sẽ không thừa nhận. Phụ nữ nông thôn như cô căn bản là không xứng với anh Tống Cẩn. Cô cứ chờ ly hôn đi!” Điền Tiểu Tĩnh không biết giữ mồm giữ miệng, không thể chờ đợi được muốn nhìn thấy dáng vẻ thương tâm và đau khổ của Kiều Trân Trân.
“Tiểu Tĩnh, em đừng nói lung tung.”
Chờ Điền Tiểu Tĩnh nói xong, Tống Nhu mới ngăn Điền Tiểu Tĩnh nói tiếp, sau đó quay đầu nhìn về phía Kiều Trân Trân, nhẹ nhàng nói: “Ngại quá, Tiểu Tĩnh tính tình thẳng thắn, có gì nói nấy nhưng thật ra cũng không có tâm tư xấu. Cô đừng để trong lòng.”
Tống Nhu vừa mở miệng thì kính lọc liền rớt xuống. Đây đâu phải là nữ chính của Bá tổng văn mà giống một nữ phụ trà xanh mới đúng.
Nhìn xem lời nói này mà gọi là tính tình thẳng thắn có cái gì nói cái đó, có nói như vậy sao.
Kiều Trân Trân nhất thời im lặng, cũng lười cãi cọ với họ. Cô cảm thấy nếu nói thêm một câu với họ thì cô đang tự hạ thấp chỉ số thông minh của mình.
Tống Nhu đợi một hồi lâu không thấy đối phương đặt câu hỏi, cũng không thấy được đối phương cãi cọ nổi giận nên nhất thời diễn không nổi nữa. Trong lòng điều chỉnh một hồi lâu, cô ta tiếp tục nói: “Hiện tại ba mẹ tôi đều biết nên muốn gọi anh Cẩn về nhà ăn bữa cơm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT