Kiều Trân Trân là người quen làm bà chủ hờ, không thể nào đích thân làm việc được, xây nhà cũng không phải là việc cô thích làm. Ngay cả nhà máy thực phẩm bên kia cô cũng không muốn quản huống hồ là khu nhà ở cho nhân viên. Cho dù không có Đào Thanh Sơn, sau này cô ta cũng sẽ tìm một người thích hợp.
Bây giờ Trương Đại Nha đưa người đến trước mặt cô, Kiều Trân Trân cảm thấy người có thể khiến Trương Đại Nha để tâm như vậy hẳn là không tệ. Cho dù đến lúc đó phát hiện không thích hợp thì đổi người khác là được.
Vì vậy Kiều Trân Trân nói ra suy nghĩ của mình, bảo Trương Đại Nha về nói lại với Đào Thanh Sơn. Bảo anh ta ngày mai nếu rảnh thì có thể trực tiếp đến nói chuyện với cô.
Trương Đại Nha nghe Kiều Trân Trân nói muốn điều Đào Thanh Sơn đi quản lý khu nhà ở cho nhân viên, là vì lo lắng cho cô thì nói: “Không thể chứ? Thanh Sơn không phải là người như vậy.”
Kiều Trân Trân: “Biết người biết mặt không biết lòng, đôi khi đứng trước lợi ích, con người sẽ thay đổi. Tôi không muốn đến lúc đó mất đi một trợ thủ đắc lực có năng lực như cô, vì vậy, không bằng ngay từ đầu đã ngăn chặn khả năng này.”
So với Đào Thanh Sơn, Kiều Trân Trân đương nhiên tin tưởng Trương Đại Nha hơn. Hơn nữa cô rất hài lòng với năng lực làm việc của Trương Đại Nha. Cô không muốn đến lúc đó nhân viên chỉ lo đấu đá lẫn nhau mà không làm việc chính.
Trương Đại Nha vốn rất cảm động nhưng ngẫm lại một chút, lại cảm thấy có gì đó không ổn: “Không phải, sao chị lại cho rằng, nếu tôi đấu với Thanh Sơn thì tôi nhất định sẽ thua?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT